Tống Viện Viện quan sát Hứa Tư đang đi đến, nhìn lướt qua bàn tay trái của cô ấy thì thấy ngón giữa mang một chiếc nhẫn kim cương đơn giản lại không kém phần tinh xảo.
Cô ôm ngực, khoa trương chỉ vào Hứa Tư: “Mới không gặp có mấy ngày mà cây cải thìa tớ nuôi bao lâu nay đã bị heo ăn mất rồi.”
Hứa Tư im lặng trong chốc lát rồi sửa lại lời cô: “Nói đúng hơn là heo đã bị tớ tóm được.”
“… Mới kết hôn mà đã bênh tên kia rồi, mama đau lòng quá đi mất.”
Hứa Tư không thèm để ý đến màn kịch của cô nàng này, cài áo rồi ngồi xuống.
Tống Viện Viện gọi phục vụ lấy một ly cà phê đá cho Hứa Tư, quay lại thấy hành động này của cô ấy thì cười đáp: “Cậu khỏi cần che, dù sao thì tớ đã thấy nó từ lúc cậu đi vào rồi. Dựa theo vết hôn ngay chỗ bắt mắt kia thì có vẻ như chồng cậu rất nhiệt tình nhỉ?”
Nghe vậy, tai Hứa Tư liền đỏ ửng, múc một miếng bánh Black Forest để chặn miệng cô.
Tống Viện Viện cười gian hỏi: “Ngôi mộ mang tên hôn nhân có vui không?”
Hứa Tư suy nghĩ một lát rồi thật thà đáp: “Vui lắm.”
Hứa Tư nghĩ đến gì đó, cắn môi, thò đầu qua rồi nhỏ giọng hỏi: “Tớ hỏi cậu cái này…”
Mắt Tống Viện Viện sáng rực, nhiều chuyện sán tới: “Chuyện gì thế? Bí mật nhỏ gì thế?”
Hứa Tư: “… À không có gì.”
“Đừng mà!!! Tớ đảm bảo sẽ nghiêm túc trả lời cậu mà!”
Hứa Tư do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-moi-lay-duoc-vo/460918/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.