Lục Đằng dựa lưng vào ghế xoay, ngẩn người nhìn điện thoại.
Trạng thái gần đây nhất của Hứa Tư là thông báo tạm dừng dạy các lớp vào ba ngày trước, sau đó thì cứ như cô đã bốc hơi khỏi nhân gian vậy.
Lục Đằng hơi phân vân về việc nhắn tin hỏi cô nhưng lại thấy hơi đột ngột. Nếu không hỏi, thì anh lại cảm thấy như bị mèo con cào trong lòng, khó chịu đến lạ lùng.
Anh đang nhìn trần nhà xoay vòng vòng, thì đột nhiên cửa thư phòng bị mở toang. Chưa đầy hai giây sau, một khuôn mặt trắng nõn thanh tú đã xuất hiện trên không.
“Anh họ! Em đến chơi với anh đây!”
Lục Đằng đá cậu ta với vẻ khinh bỉ: “Cút xéo, anh không rảnh để chơi với chú đâu.”
“Ơ, anh họ không yêu em sao? Anh có con hồ ly tinh nào ở bên ngoài rồi? Hu hu hu, em không chịu đâu!”
Lục Đằng: “…”
Đúng là tên thiểu năng.
Lục Sam Xuyên diễn tuồng một mình rất vui vẻ: “Anh họ, lần sau anh muốn trốn xem mắt thì đừng cho người ta leo cây nữa, anh làm vậy thì sẽ khiến con người ta mất mặt đấy. Không thì anh mang em theo đi? Em đảm bảo mấy người đó sẽ hai mắt đẫm lệ chúc tụi mình hạnh phúc cho mà xem.”
Lục Đằng lườm cậu ta: “Bạn gái chú chạy theo người khác rồi à? Sao lại đến chỗ anh làm chuyện ngu ngốc nữa rồi?”
Bả vai Lục Sam Xuyên lập tức sụp xuống.
Tuy cô ấy không đi theo người khác, nhưng cũng không khác gì mấy.
“Em có tình địch rồi, lại còn là nữ nữa.”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-than-moi-lay-duoc-vo/460909/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.