Edit: Bàn
Trong nháy mắt nhận ra Âu Dương, cơ thể Lý Tú đột nhiên căng thẳng, giống như lúc cậu đi trên đường, không cẩn thận phát hiện ra một con rắn bò lên mu bàn chân mình.
"Lý Tú, em lại đây một chút, thầy có chuyện muốn nói với em."
Trong bóng tối, Âu Dương nói với Lý Tú bằng giọng trầm thấp.
Lý Tú bất giác cắn môi, cậu hít sâu một hơi, sau đó miễn cưỡng mở miệng đáp: "Em... em đang lên lớp, tiết sau sắp bắt đầu rồi."
"Lý Tú, nghe lời."
Nhưng đối mặt với lời từ chối của Lý Tú, Âu Dương vẫn khăng khăng.
Hắn nâng một cánh tay của mình lên một cách thẳng tắp, ngoắc ngoắc về hướng Lý Tú.
Động tác của người đàn ông trông hơi có cảm giác thiếu nhịp nhàng, nhưng vào thời khắc này, sự kháng cự đối với Âu Dương như một quả bóng bay màu đen đang được thổi khí, hoàn toàn chiếm giữ đầu óc Lý Tú. Lý Tú vốn chẳng có sức lực đi cảm nhận bất cứ chuyện gì.
Cậu chỉ nghĩ theo bản năng, điều hoà ở toà nhà tổng hợp hình như được bật quá lạnh, lạnh đến mức cơ thể cậu cứng ngắc, hoa mắt chóng mặt.
"Nhưng mà..."
Môi Lý Tú khép mở, khó nhọc nặn ra hai chữ, đang định ngoan cố tiến hành từ chối một lần cuối cùng, trên tay bỗng truyền đến một nguồn sức mạnh.
Là Phương Càn An kéo Lý Tú lại trước mặt Âu Dương.
Đúng vào lúc này, thang máy đằng sau bọn họ truyền đến một tiếng "đinh," cửa kim loại màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-quan-kien-hi/3333946/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.