“Hoặc là dứt khoát chọn đại một người, xong hết mọi chuyện…… Ha ha……” An Tiểu Mễ trêu ghẹo cô, cười vô cùng sáng lạn.
Nguyễn Miên Miên liếc mắt cô một cái, có chút vô lực nói:“Chọn một người thì sao?! Một người khác sẽ giết chết mình mất,An Tiểu Mễ, cậu nghĩ rằng mình và cậu có thể khống chế hai người kia được sao?! Chạy trốn thật xa mới tốt……”
An Tiểu Mễ nhún vai,“Lỡ như bọn họ làm cậu không thể chọn thì sao?!”
“Vậy làm cho bọn họ tự giết lẫn nhau cũng tốt lắm, chuyện đó dù sao không liên quan đến mình……” Nguyễn Miên Miên buồn bực nói:“Muốn tranh thì cứ tranh đi, không hỏi của ý kiến mình, không chừng người chết là mình đó nha, hừ…… Mình cũng không phải hàng hóa chẳng lẽ để bọn họ tranh sao?!Mình thấy chân mình cũng khá dài,cùng lắm thì ba mươi sáu kế chạy là thượng sách……”
“Quên đi, chuyện này do chúng ta tưởng tượng thôi, sự việc sẽ không xảy ra đâu……” Nguyễn Miên Miên an ủi chính mình nói.
“Theo dự cảm của mình,sắp xảy ra một chuyện không lâu trong tương lai……” An Tiểu Mễ nhỏ giọng nói, làm cho trong lòng của Nguyễn Miên Miên…… Chỉ mong cái gì cũng không cần xảy ra, chỉ cần cho cô sống bình yên là được rồi, cô chịu không nổi ép buộc như vậy đâu nha……
Trong lòng bị ảnh hưởng,Nguyễn Miên Miên thật lo lắng,càng nghĩ càng cảm thấy không có biện pháp……
Uống xong rượu,rồi tạm biệt với An Tiểu Mễ tự mình cô về nhà
Mở cửa,cô không có lực làm rơi giày ra,ngã xuống những túi đồ mua sắm nhắm mắt lại thở dài một hơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nu-pk-tong-giam-doc-luu-manh/552598/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.