Chương trước
Chương sau
An Tiểu Mễ lập tức mở to hai mắt, ánh mắt tròn chuyển động,“Không thể nào?Cậu rất lợi hại nha,trước kia nhìn không ra a…… Thế nhưng một lần câu được hai người ……”
An Tiểu Mễ cười cực kỳ dâm đãng……
Nguyễn Miên Miên lập tức đỏ mặt, xấu hổ giận dữ vỗ lên vai cô một cái, giận giữ nói:“Nói hươu nói vượn cái gì nha?! Có gì đâu? Cũng không phải câu cá, thật là……”
“Khanh khách…… Không phải câu cá, là câu rùa vàng nha…… Thích thích……” An Tiểu Mễ cười khanh khách,“Quả nhiên a, phá thân liền giống nhau, hiện tại ngay cả cười cũng rộ lên phong tình vạn chủng, cực vì mê người nha……”
“An Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên từ xấu hổ biến thành nổi giận, nắm khăn tay ném qua,“Cậu lại nói bậy thì mình đi trước đấy……”
“Tốt lắm, tốt lắm, không trêu chọc cậu nữa ……” An Tiểu Mễ cười thiếu chút nữa trật hông,vừa thấy là biết là một người vô cùng xảo quyệt……
“Đến đến đến, nói cho mình biết, đã xảy ra chuyện thú vị gì? Nói cho mình biết, nói cho mình biết……” Vẻ mặt An Tiểu Mễ cực kỳ hứng thú…… Một đôi con ngươi tối đen như mực mở lớn, làm cho Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,cái cậu này quả nhiên là bà tám, rất rất rất bà tám ……
“Người ngủ với mình một đêm là tổng giám đốc mới nhậm chức,còn người kia thì xuống phó tổng ……” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Thật ra mình muốn từ chức, nhưng mà…… Từ không xong?!”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
“Sao? Hai anh em tranh một cô gái? Rất có kịch tính, quả thật chỉ có trên phim truyền hình thôi……” An Tiểu Mễ xấu xa cười khanh khách hỏi:“Vì sao muốn từ chức a? Nếu là mình thì tuyệt đối không từ chức đâu?!Cấp trên của cậu đẹp trai như vậy lại có nhiều tiền, cậu chỉ cần ngồi hưởng phúc thôi, cậu đúng là đang ở trong phúc mà không biết phúc…… Hắc hắc……”
Nguyễn Miên Miên cắn răng,“Nếu cậu là mình thì biết liền nha? Để xem lúc đó cậu có còn nói sống trong phúc không? An Tiểu Mễ, cậu sợ thiên hạ chưa đủ lọan hay sao…… Cậu rốt cuộc là muốn đến giễu cợt hay là giúp mình nha?!”
“Được được được,mình không nói,cậu tiếp tục nói……” An Tiểu Mễ cười tủm tỉm lại nhịn không được hỏi,“Vì sao từ chức từ không xong? Tổng giám đốc luyến tiếc cậu phải không?!”
Mặt Nguyễn Miên Miên đen lại,“An Tiểu Mễ chết bầm,cậu giễu cợt mình thử xem……”
Cô bắt đầu đi qua bắt đầu bóp cổ An Tiểu Mễ, tiếng kêu kinh hãi trong phòng làm tất cả người đang ăn cơm đều kinh ngạc nhìn lại, ngay cả người bao cả căn phòng cũng cau mặt nhìn ra bên ngoài xem.
“Cô gái bên ngoài quá điên rồi, mẹ kiếp, nhà hàng Tây này đẳng cấp đúng là quá thấp, loại người nào cũng có thể đến đây ăn cơm, thật không hài lòng……” Lam Tư Thần vô cùng khó chịu đẩy đổ cả dĩa thức ăn, ngoắc tay kêu người quản lý đến, giận giữ nói:“Ai ở bên ngoài tranh cãi ầm ĩ,bảo các ngườiấy đi đi……”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.