Bị mẹ cô ấn xuống bàn cơm ăn điểm tâm,sau đó cô mặt mày xám xịt cằm chiếc túi đi theo mẹ ra cửa….
Vừa đến nơi,mẹ cô thật sự là hăng hái, lúc này đây càng hăng hái hơn……
Nhưng mà Nguyễn Miên miên bị mẹ cô chọn quần áo hù một trận,toàn thân toát mồ hôi lạnh,cô dậm chân nói: “Mẹ!Đây là quần áo gì a?Mặc cái này không bằng trực tiếp cởi sạch đi……”
Mẹ nguyễn liếc cô một cái,bĩu môi nhìn quần áo, cảm giác quả thật là rất lộ liễu,phía trước là một rãnh sâu phía saau lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng….
Mẹ nguyễn xoa mồ hôi lạnh trán nhưng vẫn cố chấp nói:“Hừ,con hiện tại là gái ế chồng, nếu không lộ da thịt sẽ nhão.. ……”
Tuy rằng trong nội tâm bà xác định quả thật là rất lộ liễu,nhưng mà mẹ nguyễn có chết cũng không thừa nhận là quá lộ nhưng mà bà quay lại nói với người bán hàng: “Đổi cái khác thử xem…..”
Người bán hàng lại thay đổi một bộ bảo thủ hơn đưa cho Nguyễn Miên Miên.
Nguyễn Miên Miên dậm chân cắn môi,một đầu hắc tuyến,cô già như vậy sao sao? Có sao? Có sao?! Đáng ghét ……
Cô bất đắc dĩ nhìn mẹ nguyễn nói:“Mẹ,mẹ đang chào hàng con hay là bán con đây?”
Mẹ nguyễn cầm quần áo nhét vào trong lòng cô, không hờn giận nói:“Kêu con mặc thì chạy nhanh vào mặc đi,có nghe thấy không? Mẹ nói sai rồi sao? Nếu không gả, liền thật sự không ai muốn ……”
Nguyễn Miên Miên oán hận cắn răng,ngay lúc đó người bán hàng nhìn chăm chú nhìn,cô mất mặt vào phòng thay quần áo nhịn không được cô liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nu-pk-tong-giam-doc-luu-manh/552540/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.