Hơn nữa vừa rồi tại sao cô không phát hiện mẹ gọi với dì nhỉ?Mẹ cô thần tốc như vậy sao?Cả thần không biết quỷ không hay tốc độ quá nhanh đi?!
Nguyễn Miên Miên cảm thấy vô lực đành cam chịu,cô hiện tại…… đang bị mẹ khủng bố a…..
Mẹ Nguyễn liếc cô một cái sa sầm nét mặt,vẻ mềm lòng vừa rồi hoàn toàn không thấy mà thay vào đó là vẻ mặt dữ tợn,cực kỳ giống bà mẹ sói bá đạo…hung hăng quát: “Chớ giở thủ đoạn với mẹ,con không muốn đi cũng phải đi…..”
Nguyễn Miên Miên ánh mắt rụt rè nhìn vẻ mặt của mẹ cô khủng bố như vậy,cô thực sự không nói được gì…..
“Người đó tốt lắm dì con đã chọn chắc không sai đâu, trưa ngày mai con nhất định phải đi……” Mẹ nguyễn cảnh cáo bằng ánh mắt,bà sợ con bé lại giống như lần trước chạy trốn mất,bèn lo lắng bổ sung thêm nói:“Mẹ sẽ đưa con đi đến,không thành vấn đề chứ?!”
“Mẹ ~” Nguyễn Miên Miên quả thực muốn chạy trốn,mẹ cô quá bá đạo rồi.
Vì sao lại như vậy? Cô liếc mắt sang thấy mẹ cô đau khổ như thế,cô không thể nào chống cự bất đắc dĩ đồng ý…
Điều quan trọng là trong lòng của nàng cảm thấy áy náy,Nguyễn Miên Miên cảm thấy mình đã làm cho mẹ cô rất thương tâm,cho nên cô không chống cự cũng không phản kháng.
Mẹ nguyễn hừ lạnh một tiếng,đem chén cơm đẩy đến tay của cô nói:“Mau ăn cơm đi những món này mẹ cố ý làm cho con đấy,đừng để lạnh……”
Nguyễn Miên Miên cúi đầu xúông tay nắm chặt chén cơm ăn thật nhanh,cô hiện tại chỉ hận không thể lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nu-pk-tong-giam-doc-luu-manh/552536/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.