“Sắp đến năm hổ rồi mà bạn còn muốn đùa giỡn nửa sao……”
Nguyễn Miên Miên cắn răng nói:“Mình già như vậy sao?!Nếu mà mình mà đến năm hổ, thì cậu cũng vậy……”
An Tiểu Mễ nhíu lông mày,hít lỗ mũi không dám lại ăn tiếp quả táo,vội vàng đem quả táo quăng qua một bên,cười nhẹ nói:“Đừng nóng giận nha, nói giỡn,nói giỡn thôi…… Hì hì……”
An Tiểu Mễ cười xấu xa“Nhưng mà người đàn ông kia là ai? Dáng người thế nào? Nguyễn Miên Miên!cậu tốt nhất tỉnh táo hơn tranh thủ đem gã đàn ông đó lại bên mình,nhân lúc coi như còn trẻ hưởng thụ một chút bằng không già đi…..có thể bị ……hắc…hắc…..”
“An Tiểu Mễ……” Nguyễn Miên Miên một giọt hắc tuyến rơi xuống dưới,cô chỉ là một con sói con làm sao có thể..“A!Chuyện đó nói sau giờ mình gác điện thoại a……”
Nha đầu chết tiệt,cô đang rất thương tâm vậy mà nha đầu chết tiệt kia còn thêm mắm thêm muối kích thích cô.
“Đừng, đừng a……” An Tiểu Mễ hắng cổ họng một cái,nhỏ giọng nói:“Tốt lắm,không đùa nữa,nói đi,bạn còn chưa nói tại sao mình thất nghiệp nha?”
Vẻ mặt cô cười thật xấu xa,đương nhiên đối với chuyện thất thân của Nguyễn Miên Miên cũng rất hứng thú,cô hỏi chuyện nàng vì sao thất nghiệp là xuất phát từ lòng quan tâm một người bạn mà thôi.
Tích cách đặc biệt của đàn bà là tò mò mà…
Cho nên,vẻ mặt cô lóe lên ánh sáng chói lóa muốn thăm dò mọi chuyện để tiêu khiển một chút.
Nguyễn Miên Miên thở dài nói: “Người đàn ông xuất quỷ nhập thần kia……Là tổng giám đốc mới của công ty chúng ta…….”Cô dừng một chút, vẻ mặt đau khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nu-pk-tong-giam-doc-luu-manh/552518/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.