Chương trước
Chương sau
Lam Dạ Hiên không truy cứu nữa xoay người thoải mái đi đến chỗ ngồi chậm rãi nói: “Buổi trưa theo tôi tham gia một bữa tiệc rượu,cô nhớ xem lại trang phục của mình nhất là đôi mắt ….”
Ách……
Lời nói này làm cho cô thật sự là…… không khỏi tự ti.
Đôi mắt quần thâm của cô nghiêm trọng lắm sao?
Như vậy cũng có thể thông cảm nhưng cũng làm cho Nguyễn Miên Miên kìm lại không dám mở miệng to,không lẽ Lam Dạ Hiên thật sự thấy vẻ mặt cô mệt mỏi nên mới không truy cứu việc cô đến muộn….
Coi như tổng giám đốc vẫn còn nhân tính.
Nguyễn Miên Miên nứơc mắt chảy đầy mặt.
Hắn cúi đầu xuống xử lý văn kiện còn Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ một lúc lâu mới nói “Được…”
Cô cứng ngắc rút lui,có chút chán ngán, tổng giám đốc vui buồn thất thường ngay cả nói chuyện cũng không đầu không đuôi, luôn hỉ nộ vô thường,thật là bi kịch đời người.
Nhưng tâm tình hôm nay của tổng giám đốc coi như được rồi?
Cô đến muộn nhưng hắn không có thét tuy rằng sắc mặt là rất khó coi.
Nguyễn Miên Miên thấy may mắn,có lẽ là thấy dáng vẻ mình đáng thương, hắn vẫn còn có chút kích thích giống đực thúc đẩy nên hắn mới buông tha mình đi?
Cô thản nhiên cười một tiếng lau mồ hôi lạnh, có lẽ cô thật sự suy nghĩ lung tung.Từ buổi sáng xảy ra đều kỳ quái kia đến giờ nàng vẫn bần thần…
Đến phòng rửa tay,quả nhiên đôi mắt quần thâm rất nặng,đen sẫm……O_O
_-|||
Nguyễn Miên Miên hắc tuyến chảy không ngừng, rốt cuộc tối hôm qua cô chiến đấu hăng hái bao lâu mà đôi mắt lại như vậy?
Từ trong phòng vệ sinh đi ra ngòai, vừa ngồi vào xuống ghế Doãn thư ký đã đi tới nghiêm túc nhìn nàng nói:“Tổng giám đốc cho cô chuẩn bị một chút,buổi chiều còn muốn cùng cô đi công tác……”
Ách?
“Không phải nói không đi sao?” Nguyễn Miên Miên ngại ngùng hỏi Doãn thư ký, Doãn thư ký lắc đầu nhún nhún vai nói:“Đột nhiên lại muốn đi……”
Hắn nhìn chung quanh một lát rồi thấp giọng nói:“ Tôi và cô đều là thân tính của tổng giám đốc, không ngại nói cho cô biết tổng giám đốc hiện đang rất nhức đầu, nghe nói chủ tịch muốn đưa người con lớn nhất của mình tới đây thay tổng giám đốc,cho nên tổng giám đốc rất sốt ruột a………..”
_-|||
Câu nói kế tiếp cô không có nghe,ngược lại là Doãn thư ký đem hai chữ thân tính đến trấn an nàng, nàng cái gì…… là thân tính của tổng giám đốc rồi sao?
Cô chỉ nhớ có một lần bị tổng giám đốc mắng chết đi sống lại mà thôi……
“Cho nên,tổng giám đốc muốn mau chóng ký vài nét bút trong danh sách để tăng thêm lòng tin của chủ tịch, còn chúng ta ta đúng là kiếp trâu ngựa……….” Doãn thư ký cúi đầu nói xong,sau đó mặt lại giống kẻ trộm thoải mái rời đi.
Nguyễn Miên Miên hóa đá,cả ngày hôm qua tăng ca hơn nửa đêm hôm nay lại đi công tác, kết quả trên đường đi lại trở về, giờ lại muốn đi công tác……
Quả nhiên là có chuyện xảy ra…
Rủi ro ngày hôm qua cũng làm cho cô và Dương Kiến Trữ hoàn toàn cắt đứt,nhưng mà cô cũng có nhiều thắc mắc nhất là đối với cái tên Lam Dạ Ảnh ……
Tuy rằng, cô một chút cũng không hy vọng hắn xuất hiện ……
Cùng Dương Kiến Trữ cắt đứt quan hệ…… Là chuyện tốt nha……
Ô ô, chỉ là cô không thể thiếu một buổi mắng của mẹ a….
Mẹ nhất định sẽ sắp xếp cho cô xem mắt,Nguyễn Miên Miên đau khổ nghĩ tới,cô không thể trốn thoát cuộc xem mắt đó sao?Không thì nghĩ biện pháp để mẹ cô bỏ đi ý niệm này trong đầu là tốt nhất…
Nàng lắc đầu,không biết vì sao công ty…… lại muốn thay đổi tổng giám đốc,cho nên mấy ngày nay tâm tình Lam tổng nhất định không tốt,vẫn là không nên động đến hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.