Bên kia, La Vực tới bãi đậu xe liền thấy Hiểu Quả đã ngồi bên trong, lẳng lặng tựa vào ghế ngồi, thấy y cũng chỉ nghiêng mặt, hai mắt to tròn lập tức nhìn y.
La Vực không nói gì, xoa đầu cậu, bảo tài xế lái xe đi.
Về tới biệt thự, La Vực dắt Hiểu Quả lên lầu, dọc đường đi Hiểu Quả đều ngoan ngoãn nghe theo.
Vào phòng, dì Chu mang quần áo tới, đặt vào tay Hiểu Quả.
La Vực cởi tây trang bỏ qua một bên, tháo cà vạt, vừa cởi cúc tay áo vừa đi tới chỗ Hiểu Quả vẫn đứng im không nhúc nhích.
“Không tắm sao? Tôi và cậu vào chung.”
La Vực đứng trước mặt Hiểu Quả, cúi đầu nhìn phần tóc gáy vì tựa vào lưng ghế mà xẹp xuống của cậu.
Hiểu Quả không nói gì. Lát sau, cậu chầm chậm nghiêng người về phía trước, tựa trán trước ngực La Vực.
La Vực vươn tay, vuốt ve từ trán tới gáy cậu, cẩn thận cảm nhận: “Cậu khó chịu ở đâu à? Không sốt mà. Để tôi xem có phải vừa nãy ăn nhiều lại đau răng rồi không?” Y nâng mặt Hiểu Quả muốn xem vẻ mặt cậu, lại bị cậu giùng giằng từ chối.
“Không muốn…” Hiểu Quả nghiêng mặt, ôm chặt áo trong ngực: “Ưm… Đừng nhìn.”
La Vực nở nụ cười.
“Cậu sao vậy? Giận sao? Có phải đang giận không nào?”
Hiểu Quả không nói gì, hai má phình lên.
Ấy vậy mà lại giận thật.
Khóe môi La Vực cong lên, nhưng mau chóng bị y nén xuống. Y nghe trước ngực truyền tới giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986498/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.