Thấy Hiểu Quả không kịp phản ứng, La Vực liền vung ngón tay vẽ một hình hộp quà to thật to giữa không trung, sau đó nói: “Nếu tìm được quà ở đây, món quà sẽ thuộc về cậu.”
“Quà?” Tuy Hiểu Quả tặng La Vực hoa, thế nhưng tới lúc y tặng quà cho cậu, trong đầu Hiểu Quả chỉ tưởng tượng ra món quà mình được tặng trước kia.
“Tẩy sao…”
Hai mắt Hiểu Quả sáng bừng lên, cậu vừa lẩm bẩm vừa đi lòng vòng trong phòng.
La Vực không gợi ý, nhìn Hiểu Quả lần mò một lúc rồi chầm chậm đi về phía hộp quà bự chảng cạnh giường.
Bởi vì La Vực bảo cậu tìm, cho nên Hiểu Quả không phòng bị gì cả, đến lúc tới chỗ hộp nghiên cứu, tự dưng cái hộp nhúc nhích, dọa Hiểu Quả sợ thót cả tim.
Hiểu Quả rụt vội về sau, xoẹt xoẹt chạy tới chỗ La Vực, vẻ mặt cảnh giác nhìn phía trước.
“Không phải… Tẩy…” Tẩy sẽ không tự cử động được.
La Vực mặc cậu ôm chặt tay mình, không thúc giục, chỉ cười dịu dàng nhìn cậu.
Đang lúc Hiểu Quả do dự có nên tiến lại gần nhìn cho kỹ hay không, vật thể kia không kịp chờ cậu phản ứng, tự động phá hộp chui ra rồi.
Do ban nãy Hiểu Quả đang kiểm tra bước đầu, cho nên nắp hộp hơi lệch sang một bên, giờ bị rung lắc một lúc liền rơi hẳn xuống. Chẳng mấy chốc, một cái đầu lông lông thò ra, đôi mắt đen láy nhìn trái lại ngó phải, đảo một vòng, cuối cùng tập trung vào hai người trước mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986459/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.