Chớp mắt đã tới năm mới. Trước đêm giao thừa, vườn sinh thái treo rất nhiều đèn lồng, từng tán cây cao cao được tô điểm bằng những dải lụa màu rực rỡ. Trẻ con được nghỉ đông, vì vậy khách thăm quan gần đây đều là các gia đình hòa thuận, ấm áp.
Lúc trước Hiểu Quả xin nghỉ rất nhiều, cho nên mấy ngày gần đây chị Triệu điều động Hiểu Quả làm thêm một lúc, bởi vì chị lo cậu nghỉ nhiều sẽ bị trừ tiền lương, cố ý lấy cớ này để xóa mấy ngày nghỉ cho cậu, không ngờ, quản lý Vương biết chuyện liền miễn luôn giờ làm thêm cho Hiểu Quả, song hắn cũng biết suy nghĩ trước khi hành động, gọi điện hỏi ý La Vực.
Dù là làm quản lý vườn trái cây, nhưng hắn cũng không có quyền được liên hệ trực tiếp với khách khu biệt thự, có thể tùy tiện gọi số này đúng là nhờ phúc của Hiểu Quả.
Đầu bên kia nghe xong, chỉ hỏi một câu: “Hiểu Quả đã đồng ý chưa?”
Quản lý Đồng sửng sốt: “Cậu ấy… đồng ý rồi.” Nếu không chẳng lẽ bỏ bê công việc?
Khách quý “Ừm” một tiếng, nói tiếp: “Cậu ấy muốn làm thêm thì cứ làm thôi.”
Quản lý Vương không hiểu, nhưng miệng vẫn liên tục đồng ý.
Triệu Đại Thư thấy Hiểu Quả tới giao thừa còn phải làm thêm liền không đành lòng, mở miệng mời cậu về nhà cùng đón tết.
Hiểu Quả thích tết lắm, thích mọi thứ của tết. Trong kí ức của cậu, tết lúc nào cũng rất vui. Thôi được rồi, hình như trong ký ức của Hiểu Quả cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986456/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.