La Vực ở trong phòng ngủ. Y có thể nghe thấy tiếng Phương Tỉ đang dỗ Hiểu Quả đi ngủ ngoài đó. Có vẻ Hiểu Quả không muốn phối hợp, cậu rầm rì kêu mấy câu kháng mị mơ hồ, nhưng Phương Tỉ rất kiên nhẫn, hắn cứ không ngừng vừa dỗ vừa khuyên Hiểu Quả. Cuối cùng, Hiểu Quả cũng chịu về phòng bên cạnh, trả lại sự im lặng cho hành lang.
La Vực ngồi trên sofa, mắt nhắm lại. Y như muốn nghỉ ngơi một chút, song mỗi khi mơ mơ màng màng sắp thiếp đi, bên ngoài lại có động tĩnh gì đó đánh thức y.
Từ trước tới nay, Hiểu Quả vốn không phải người dễ dàng bỏ cuộc, chẳng mấy chốc, cậu lại ra khỏi phòng mình. Thỉnh thoảng vang lên tiếng gõ cửa khe khẽ, thỉnh thoảng lại có tiếng bước chân đi qua đi lại, thỉnh thoảng lại là tiếng lẩm bẩm huyên thuyên. La Vực lẳng lặng nghe. Biểu hiện đầy lo lắng của Hiểu Quả ngày hôm nay, cực kì giống với đêm Dương Thi Hàm tới đây.
Chỉ là, lần này La Vực không mở cửa. Dù cho Hiểu Quả có gây ra tiếng động gì, dù cho cậu có ngủ không yên, chốc chốc lại chạy loạn trước cửa phòng y, tìm mọi cách để vào trong, La Vực vẫn không mềm lòng. Thế nhưng, y cũng không ngủ, chỉ lẳng lặng ngồi đó.
Bất tri bất giác đã tới nửa đêm, ngoài cửa cuối cùng cũng yên lặng, có lẽ do Hiểu Quả đã mệt rồi, hoặc chăng cậu không tìm được cách nào mới để thu hút sự chú ý của La Vực. Bất kể vì lý do gì, đều khiến sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/1986439/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.