Ngày ấy La Vực không để Dương Thi Hàm ngủ lại, truyền nước xong y liền bảo cô về, Dương Thi Hàm bận bịu mấy tiếng nấu cho y rất nhiều món ăn tốt cho sức khỏe của La Vực, lại sợ đồ không được tươi ngon, cẩn thận cất vào tủ lạnh, thế nhưng hôm sau khi thấy dì Chu bưng những đồ này lên, mày La Vực nhíu chặt lại.
Dì Chu hiểu rõ, không cần La Vực nhiều lời, bà lập tức dọn số đồ ăn này đi.
La Vực gọi bà lại, “Đừng vứt, lãng phí lắm.”
Dì Chu chần chờ, lại nghe La Vực đáng tiếc nói, “Cho chó mèo ăn đi, để bọn nó có cơ hội ăn thêm chút đồ ngon. À, đúng rồi, nhớ đặt đồ xa xa, đừng để bọn nó nghe mùi chạy đến nhà.”
Đợi dì Chu đi, La Vực ngồi một mình xem tin tức trên tivi.
“….Hôm nay tập đoàn Kình Lãng đã tiến hành buổi ký kết long trọng với bất động sản Lương Tín thành phố F. Thông qua việc xây dựng khách sạn đạt tiêu chuẩn năm sao đầu tiên tại thành phố và cũng là khách sạn thứ 23 của tập đoàn, Kình Lãng đã chính thức gia nhập khu biệt thự kiểu Âu của giới thượng lưu tại đây, đồng thời cũng là nét nhấn cho sự phát triển du lịch trong ba năm tiếp theo của thành phố, theo…”
La Vực nghe lý do thoái thác lê thê chán nản của Chính phủ, liếc mắt nhìn từng người đang tham gia lễ ký kết một lần, nhàm chán đổi kênh, từ kênh tài chính kinh tế đến kênh thể theo, cuối cùng ngừng ở kênh nông thôn.
Một căn nhà lụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/120812/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.