*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phương Tỉ vào thư phòng, báo với La Vực, “Dương tiểu thư đến.”
La Vực “Ừm” một tiếng, đầu cũng không ngẩng lên.
Chỉ lát sau, một người phụ nữ bước vào, cô có khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo, khí chất thanh nhã, mái tóc đen dài buông xõa sau lưng, bước chân nhịp nhàng khiến làn váy đung đưa như múa.
La Vực thấy cô, cười hỏi, “Về từ bao giờ vậy?”
Dương Thi Hàm đáp, “Máy bay mới hạ cánh.”
La Vực hỏi tiếp, “Đi chơi ở đâu?”
“Vài nước châu Âu, bắt đầu từ Bắc Âu…”
Dương Thi Hàm khe khẽ kể, La Vực nghe được hai câu liền cúi đầu chăm chú nhìn tạp chí trong tay. Dương Thi Hàm nói ngày càng nhỏ lại, cuối cùng im bặt. Tuy vậy cô vẫn không rời đi, yên lặng đứng bên cạnh sofa, chẳng khác gì một thứ đồ dùng được đặt trong thư phòng.
Đầu bên kia, Hiểu Quả xách xô nhôm đi một vòng thật rộng trong khu biệt thự mới tìm được nhà của người đã cho cậu dưa hấu trưa nay. Cậu nhìn thấy một cô gái bước xuống ô tô rồi bước vào đó, tới khi Hiểu Quả tới nơi, cổng nhà đã đóng lại.
Hiểu Quả đứng bên ngoài, do dự một lát mới vươn tay gõ cửa.
Không có ai.
Gõ gõ mấy cái nữa.
Vẫn không ai đáp lời.
Hiểu Quả đứng ngoài khung cửa tìm kiếm, không tìm thấy cái nào ấn ấn được giống chuông cửa, thế là cậu dời mục tiêu sang cái hộp sắt vuông vắn bên cạnh.
Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nho-ngoc/120809/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.