Thôi Yên nói mìnhphải quay về nhà Tăng Phi để lấy vài món quần áo, cô vào phòng thu dọn,Tăng Phi đi qua cửa phòng, nhắc nhở: “Cháu cầm thêm mấy chiếc áo khoácdày, thời tiết lạnh rồi, nhìn cháu hôm nay ăn mặc kìa.”
Thôi Yênbăn khoăn nhìn lại quần áo của mình, cô mặc một chiếc áo len không càikhuy, ăn cơm xong về nhà hơi nóng nên cởi áo ngoài ra, để lộ chiếc váybên trong, tuy là không có tay, nhưng trông cũng khá nghiêm chỉnh, lịchsự.
“Trông không đẹp ạ?” Thôi Yên không hay mặc váy, nghe thấyTăng Phi nhắc đến chuyện quần áo của cô, nghĩ đến việc hôm nay là lầnđầu tiên gặp bạn bè của anh, lo rằng mình ăn mặc quá sơ suất.
Tăng Phi nói: “Có mấy miếng vải con con ghép lại, nhìn là thấy tức mắt rồi. Chẳng trách chú Vương nổi ý đồ xấu.”
Thôi Yên liền cười phá lên, cô học ngành nghệ thuật, bạn của cô ăn mặc cònphóng khoáng hơn cô nhiều. Cô chống hai tay lên eo, cố ý uốn éo vặn vẹotrước mặt Tăng Phi, nheo mắt hỏi: “Thân hình cháu thế nào? Có kém gì chị Phong Lan không?”
Tăng Phi thất lạ, hỏi: “Tại sao lại so sánh với Phong Lan?”
“Cháu với chị ấy là đối thủ cạnh tranh, tại sao không được so sánh với chịấy?” Thôi Yên chua chát nói. “Các cậu chẳng phải nói chị ấy xinh xắn,thân hình cũng đẹp đấy thôi? Cháu không đẹp bằng nhưng cũng không thuakém nhiều lắm nhỉ?”
“Đinh Tiểu Dã nói vậy à?” Tăng Phi hỏi.
Thôi Yên sững lại, cô nói “đối thủ cạnh tranh” kỳ thực là ám chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-uoc-hen/2825442/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.