Trong mắt Lâm Quan Nguyệt có chút chờ mong, đồng thời hơi dè chừng vì sợ hắn từ chối.
Dù biết mình đang muốn chọc ghẹo Lâm Quan Nguyệt nhưng Nhậm Dật Phi vẫn không khỏi cảm thấy xấu hổ: "Có lẽ anh ấy không biết, nếu mình nhận món quà này thì chúng ta sẽ phải tạm biệt nhau."
"Anh có thể đeo cho tôi không?" Nhậm Dật Phi nhìn hắn: "Tôi muốn anh đeo cho tôi."
Lâm Quan Nguyệt cũng không nói lời nào, hắn chỉ lấy ghim cài áo ra rồi cúi đầu cẩn thận cài chiếc ghim đá quý lộng lẫy lên áo ngủ hình gấu đáng yêu của Nhậm Dật Phi, sau đó nhẹ nhàng lau bụi trên mặt đá.
Nhậm Dật Phi đưa tay chạm vào ghim cài áo, cũng lấy đi tín vật cuối cùng. Đột nhiên hắn cảm nhận được thời khắc rời đi đã đến rồi.
"Có một việc tôi không lừa anh." Hắn nói: "Tôi thật sự có một người bạn trai. Suỵt, đợi tôi nói hết."
Lâm Quan Nguyệt muốn nói, lại bị một ngón tay đè môi.
"Bạn trai tôi họ Lâm, tên Quan Nguyệt, là thương nhân nhỏ lập trình trò chơi." Nhậm Dật Phi bước đến, hắn kề sát mặt như muốn hôn Lâm Quan Nguyệt, "Mấy năm sau anh sẽ gặp lại tôi, con người thật của tôi. Tôi cũng sẽ tìm thấy anh."
Thế giới xoay vòng, hư ảo vỡ vụn, "Hà Chiêu Minh" cũng như bụi bặm vỡ vụn theo gió bay mất. Lâm Quan Nguyệt trông thấy một thanh niên xinh đẹp với gương mặt xa lạ, nhưng lại khiến hắn cảm thấy ấm áp nên muốn lại gần theo bản năng.
Mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-toi-nguy-trang-npc-trong-tro-choi-giai-ma/2689210/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.