Tần Tuyên tuy mắc bệnh tự kỷ không đồng nghĩa với việc cậu ngu ngốc, ngược lại cậu rất thông minh.
Từ việc mình chết đến lúc sống lại ở trong lâu đài cổ cậu đã hiểu đại khái tình hình của bản thân, cậu luôn sống ngơ ngác trong thế giới của bản thân, bác sĩ Lý Thần đã từng đọc rất nhìu tiểu thuyết cho cậu nghe, đa số đó là những quyển tiểu thuyết ấm áp nhưng cũng có nhắc đến việc chết đi sống lại họ gọi đó là trọng sinh!
Tần Tuyên nhìn những người mới đến, tuy bọn họ nói chuyện cậu nghe không hiểu mấy nhưng cậu lại vô thức muốn nghe, cậu không muốn mình chỉ sống ngơ ngác như vậy.
Cậu muốn trước lúc chết có thể hiểu rõ một chút kiến thức để khi gặp bác sĩ Lý cậu sẽ kể cho anh ấy nghe.
Chín người chơi nhìn bàn đồ ăn xa hoa trước mặt không ai dám động đũa, bởi trong quy tắc không có nhắc đến, nếu tùy ý ăn sợ sẽ có chuyện không tốt.
Tiêu Tự Nguyên liếc nhìn một vòng trong lòng đã có một xuy đoán.
trong căn lâu đài này có hơn năm mươi NPC người hầu, một quản gia và một vị chủ nhà là Tiểu Vương Tử.
Trong lâu đài này dùng đèn treo sáng chói, trong các chỗ dễ thấy đều treo lên vài bức tranh, đa số những bức tranh này là vẽ người, nét vẽ nguệch ngoạc giống như trẻ con, phối hợp với phó bản này khiến người kinh sợ.
Người chơi mới đều chỉnh tâm lý rất nhanh, bọn họ cũng âm thầm quan sát NPC và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-toi-lam-npc-trong-tro-choi-vo-han/3594423/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.