Đỗ Nhược Ngu không nói nên lời nhìn Tiểu Đinh, cố gắng nhẹ nhàng nói: “Không phải hôm nay mọi người qua đây rồi sao?” 
Hôm nay anh đi riêng với Sư Diệc Quang, không qua bên này, nhưng Tiểu Đinh không, bọn họ xem đường rồi mới quyết định đi suối nước nóng. 
Tiểu Đinh xin lỗi cười cười: “Tôi hơi không nhớ rõ.” Anh ta nhìn khắp nơi, bốn phía thật sự tối đen, “Bên này, hướng bên này đi.” Nói xong liền dẫn theo Đỗ Nhược Ngu tiếp tục đi. 
Kết quả càng ngày càng không thích hợp, không chỉ không thấy ai, còn càng ngày càng tối. 
Đỗ Nhược Ngu cuối cùng chịu phục, giữ chặt đồng nghiệp lại, nói: “Thôi, gọi điện thoại cho người tới đón đi.” 
Tiểu Đinh gãi đầu, móc điện thoại ra, vừa nói: “Thực xin lỗi, thư kí Đỗ……” Anh ta sửng sốt một chút, lại nói, “Điện thoại hết pin……” 
Đỗ Nhược Ngu phục, cam chịu lấy điện thoại ra chuẩn bị gọi điện. 
Nhưng tín hiệu hơi kém nên anh bước vài bước để tìm vị trí có tín hiệu tốt hơn. Tiểu Đinh cũng đi theo. 
Đôi khi, mọi chuyện thật không may. 
Đỗ Nhược Ngu bị cận thị, hầu hết người cận thị đều có tầm nhìn ban đêm kém, cúi đầu nhìn điện thoại di động, không để ý đến dưới chân mình, vừa lúc này có người “Tâm khoan thể béo” dính lại, đụng phải anh một cái. 
Anh vô thức bước về phía trước một bước, nhưng lại không thấy rõ con đường dưới chân, đột nhiên trượt chân, toàn thân nghiêng nghiêng ngã xuống bên đường. 
Tiểu Đinh sợ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-sau-khi-ket-hon-cua-tong-tai-meo-lon/2750648/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.