May mắn bên cạnh chỉ có vài người, tất cả đều nhìn vị khách một cách khó hiểu. 
“Xin lỗi, anh đang nói cái gì vậy?”Đỗ Nhược Ngu treo nụ cười, nói, “Là ông chủ Tống sao, cửu ngưỡng đại danh.” 
“Cửu ngưỡng đại danh gì, như quay phim cổ trang.” 
Đỗ Nhược Ngu: “……” 
Anh có thể vui lòng ngừng sự kiêu ngạo để chúng ta cùng nhau vượt qua chuyện này được không? 
Đỗ Nhược Ngu tiếp tục hỏi: “Ông chủ Tống tới tìm Sư tổng?” 
Người nọ cuối cùng cũng không làm khó Đỗ Nhược Ngu nữa, tháo kính râm, nói: “Tìm ông chủ mấy cậu coi khi nào cậu ta cho tôi thấy chị dâu.” 
Quả thực thảm không nỡ nhìn, những đồng nghiệp bên cạnh nhìn anh như nhìn kẻ ngốc. 
Đỗ Nhược Ngu nhếch môi nói: “Tôi chỉ là thư ký của anh ấy, không chịu trách nhiệm về vấn đề cá nhân của tổng giám đốc.” 
Khuôn mặt của người đàn ông dưới cặp kính râm đẹp trai hơn mong đợi, thu hút sự chú ý của hầu hết mọi người, đôi mắt hình quả hạnh hướng lên trên, nhưng khóe miệng lại luôn kéo xuống, điều này luôn tạo cho người ta ấn tượng không mấy vui vẻ. 
Đồng nghiệp gần đó vừa nghe thấy ông chủ Tống đã biết người đến là ai. 
Đây không phải Tống Trí Hân cái gai trong vòng sao? 
Tống Trí Hân mở một công ty tạp chí, trong đó có một tạp chí khoa học rất nổi tiếng, nhưng trước mắt chủ yếu là kinh doanh tin đầu đề điện tử với giới giải trí, nổi danh là tin gì cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-sau-khi-ket-hon-cua-tong-tai-meo-lon/2750582/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.