Hóa ra Sư Diệc Quang nói chưa sẵn sàng có nghĩa là anh ta sắp cầu hôn lần nữa, Đỗ Nhược Ngu cảm động đến mức đứng đó không nói nên lời. 
Kết quả, con sư tử nhồi bông lớn bên cạnh lúc này mới nói: “Mau đồng ý.” 
Đỗ Nhược Ngu hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại, nói: “Tại sao phải gả? Em cũng có thể cưới anh.” 
Sư Diệc Quang vẻ mặt ngơ ngác, nói: “Đừng gây rắc rối, chúng ta đang nói chính sự, mau đồng ý đi.” 
Đỗ Nhược Ngu ngạo nghễ nói: “Hiếm khi tổng tài quỳ một chân xuống, em không nỡ để anh đứng dậy.” 
Sư Diệc Quang: “……” 
Sư tử thú bông lại nói: “Hai người có thể trở về bảo cậu ta quỳ lại, hiện tại mau trả lời đi, còn có người nhìn đó, tổng giám đốc cũng muốn mặt mũi.” 
Người trên quảng trường vây lại đây xem náo nhiệt bắt đầu ồn ào kêu: “Đồng ý đi! Đồng ý đi!” 
Họ đã là một đôi vợ chồng già rồi mà, Đỗ Nhược Ngu bật cười, tiếp nhận hoa hồng, nói: “Được thôi, em đồng ý.” 
Sư Diệc Quang lập tức đứng dậy ôm anh vào lòng. 
Những người xem bắt đầu vỗ tay, con sư tử ở một bên đột nhiên biến ra pháo hoa cầm tay kéo ngòi nổ về phía họ. 
Sư Diệc Quang gắt gao ôm Đỗ Nhược Ngu, Đỗ Nhược Ngu cũng ôm lấy tấm lưng rộng rãi của anh và mỉm cười. 
Hạnh phúc quá thì phải làm sao bây giờ? tim anh như muốn ngừng đập. 
Ánh đèn và pháo hoa xung quanh chiếu sáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-sau-khi-ket-hon-cua-tong-tai-meo-lon/2750535/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.