Edit: Pa
Sáng hôm sau, mẹ Lê mua thuốc trị thương bôi cho Lê Thanh. Lúc Lê Thanh vén áo lên, mẹ Lê vừa xoa thuốc vừa đau lòng. Chu Đình đứng bên cạnh chăm chú nhìn theo, nhóc cũng muốn học theo mẹ Lê để tự tay bôi thuốc cho Tiểu Thanh. Lê Thanh bị ánh mắt đang chăm chú nhìn mình làm cho xấu hổ, vội quay đi chỗ khác. Cậu than thầm trong lòng, trước đây mình với Chu Đình hồn nhiên tắm chung một chậu, còn nghịch nước rất vui vẻ, hiện giờ e rằng... bản thân cậu không thể thản nhiên đối diện với Chu Đình như trước. Tâm tư giờ đây đã khác rồi. Sau đó lại nghĩ, bé công của mình bây giờ mới mười tuổi, chờ hai người thành niên còn tận tám năm nữa! Tuy nói dậy thì xong có thể yêu yêu, nhưng Lê Thanh cảm thấy vị thành niên không thể làm tới bước cuối cùng, cậu không thể chấp nhận chuyện đó được. Vả lại nếu trao thân cho người ta quá sớm, chẳng may... hắn có được rồi thì sẽ chán ghét mình. Nhưng mà Chu Đình từ nhỏ đã một lòng một dạ, có lẽ khả năng thay đổi cũng không lớn đâu nhỉ, tưởng tượng đến tương lai, một bé công chất lượng cao như này đã bị mình trói chặt, hơi bị phấn khích í.
Lê Thanh liếc qua, thấy Chu Đình đang chăm chăm nhìn vào vết thương trước ngực với eo mình, hai má đỏ lựng, ánh mắt cũng mơ màng. Dù không làm tới cùng nhưng có nhiều thứ vẫn có thể nếm thử chứ nhỉ, nếu không người ta không chịu nổi tịch mịch mà chạy mất thì phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-quyen-ru-truc-ma/247406/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.