Chào mọi người, ta là bề ngoài ngu ngốc kỳ thật rất thông minh Tưởng Lạc Vân, mọi người có thể gọi ta là chàng trai cơ trí.
Ta bổ nhào vào trong lòng ngực Trương Trùng Cửu tố cáo, Trương Trùng Cửu có chút ngơ ngác, bởi vì hắn không tiện nói ra nói vào với bạn gái của huynh đệ tốt, vì thế hắn khuyên ta: "Nàng nói thì ngươi cứ cho nói đi, vốn dĩ ngươi cũng không thông minh lắm."'
Ta thật tức giận muốn hộc máu.
Vì sao vì sao vì sao! Vì sao ta không thể có được tình yêu ngọt ngào! Vì sao Trương Trùng Cửu lại là loại cẩu nam nhân này!
Chuyện này làm cho ta quá đau lòng, ta vât vả cực khổ nằm vùng Ma giáo để làm gì, chẳng lẽ để ăn lẩu cay heo sữa sao? Quả thật cũng có một phần nguyên nhân, ngoại trừ cái này ta cũng không nghĩ ra được ta còn ý đồ nào khác, nói cách khác ta không có lý do gì một hai phải nằm vùng Ma giáo, dù sao Ma giáo cũng không biết mật mã của Long Tiêu Bảo Kiếm, bọn họ sao có thể lên trời được.
Ta cần gì phải ở đây chịu loại uất ức này.
Sư muội ở một bên nhảy nhót lung tung, ám chỉ ta giờ phút này ngoài khóc thút thít còn phải tỏ vẻ tủi thân, ta cảm thấy không cần thiết, ồ lên một tiếng rồi bỏ đi. Ta trở về phòng thu dọn hành lý một chút chuẩn bị rời khỏi Ma giáo.
Ta phải về sư môn tìm sư phụ háo sắc và đại sư huynh háo sắc, đập bọn họ một trận cho tiểu sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-nam-vung-ma-giao/1071067/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.