Về trường được hai ngày, Nhan Trăn sâu sắc cảm thụ được nỗi khổ tương tư.
Đúng, cậu vô cùng nhớ bữa cơm Hi Dương làm, quá ngon, nằm mơ cũng thấy nhớ. Tối qua cậu bị giấc mơ tràn ngập mùi thơm của thịt xé cay xào ớt, cá quả nấu cà tím làm đói bụng mà tỉnh, sau khi tỉnh dậy lập tức bị mùi giày thối tất thối loạn thất bát tao trong phòng xông vào mũi, không khỏi thương xuân bi thu.
Hơn nữa, mỗi ngày đến giờ cơm đều phải tới nhà ăn hắc ám để ăn, càng thê thảm.
Muốn chiếm được trái tim một người đàn ông thì nên xuất phát từ dạ dày trước, câu này nói cấm có sai mà.
Vì vậy lúc gọi điện về nhà cậu ngay lập tức nói: “Nhớ cơm Hi Dương làm quá, muốn mỗi ngày đều được ăn.”
Nhan Vận Lam lúc gọi điện toàn để loa ngoài, Hi Dương nghe thấy thì vui lắm: “Vậy ngày mai ta làm thêm một phần rồi mang tới cho cậu nhé?”
Năng lực thích ứng với xã hội loài người của yêu quái đều rất cao, vì để mình giống con người hơn, Hi Dương cũng sẽ tự mình ra ngoài mua đồ, cũng đọc hiểu hướng dẫn sử dụng.
Nên khi Hi Dương nói sẽ làm bánh đưa cho cậu, hành động cũng vô cùng nhanh nhẹn.
Y thấy Nhan Vận Lam vẫn đang ngủ trưa, liền tự mình mang đi, lúc ra khỏi tiểu khu, cây cối xung quanh dồn dập hướng lá chỉ đường. Hi Dương cười híp mắt nói: “Không cần đâu, cám ơn các ngươi, ta biết đường đi mà.”
Tiến vào tàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2360067/quyen-2-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.