Thùng thùng thùng thùng.
Tốc độ tim đập bình thường của loài thỏ là 180-250 lần mỗi phút.
Thật sự nhanh như vậy sao? Bạch Tiểu Miên cảm thấy quả tim này chưa từng nhảy nhanh như vậy. Có lẽ bình thường cũng là thế, chỉ là hiện tại quá an tĩnh, y mới chú ý tới thôi.
“Đáp án của cậu?” Bàn tay trong túi quần của Hộ Hồng Triết từ từ nắm lại, bên trong toàn là mồ hôi.
Bạch Tiểu Miên mím chặt môi, cực kỳ khẩn trương, khuôn mặt trắng như tuyết bị nín đến đỏ bừng: “Ky.”
Hộ Hồng Triết: “Cái gì?”
“Ky ky!”
Khẩn trương đến nỗi không nói được tiếng người nữa rồi!
“Được rồi, không nghĩ tới sẽ khiến cậu sợ đến vậy.” Hộ Hồng Triết hơi có chút thất bại, câu buông vai Bạch Tiểu Miên ra, ngột ngạt nói, “Cậu không cần phải áp lực, cậu không muốn, tôi đương nhiên sẽ không ép.”
Bạch Tiểu Miên lắc đầu thật mạnh, rốt cục khôi phục lại ý thức ngôn ngữ: “Không —— “
“Không?” Hộ Hồng Triết ôm một tia hi vọng, hỏi lại.
Không cái gì?
Không phải không nguyện ý?
Ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, Bạch Tiểu Miên bị chính mình doạ sợ. Chuyện gì thế, hoá ra Hộ Hồng Triết luôn ôm ý nghĩ này với y sao?
Nhưng y vốn chỉ muốn tìm thỏ cái thôi, chẳng lẽ giờ lại thích có bạn trai à?
Trong đầu Bạch Tiểu Miên loạn cào cào, y lắc đầu như trống bỏi, chỉ thiếu mất hai viên tròn đập mặt trống thôi.
Hộ Hồng Triết kiên trì dụ dỗ: “Nếu thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-lam-nguyet-lao-cho-yeu-quai/2359981/quyen-3-chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.