Chuyện quá rắc rối, không thể nào giải thích rõ được.
Huống hồ lúc này Chu Lê chỉ mới quen biết bọn họ được mấy ngày, Chu Lộ Bác cũng không thể vì loại chuyện này dạy dỗ cậu.
Nhưng vẫn nên nói mấy câu.
Chu Lộ Văn phát rầu.
Ngày thường hai người nhìn trầm ổn đáng tin vậy mà, không ngờ mới yêu tí vào đã lú hết cả người, ngang nhiên trốn học cũng thôi đi, hiện giờ còn đánh dã chiến nữa chứ, không sợ bị người khác bắt gặp sao?
Cậu ta cầm ly nước đưa qua đưa lại, lựa lời nửa ngày cũng không biết nên mở miệng thế nào.
Chu Lộ Bác nhàn nhạt nói: "Quần áo của em làm sao vậy?"
Chu Lê thật thà trả lời: "Không cẩn thận bị té."
Hai người nhìn chằm chằm vào mặt cậu, thấy cậu vẫn cực kỳ bình tĩnh lại trầm mặc lần nữa.
Hay thiệt, mắt cũng không thèm chớp lấy một cái kìa.
Chu Lộ Bác hỏi: "Môi là sao nữa?"
"Ừm... cũng vậy á," Chu Lê thầm thở dài, bước lên trên lầu, vẫy vẫy tay với bọn họ, "Hết chuyện rồi thì em lên lầu tắm rửa nhé, nằm trên cỏ hết nửa ngày ngứa ngáy hết cả người."
Chu Lộ Bác: "..."
Chu Lộ Văn: "..."
Câu này thiệt khiến người ta không biết phải đáp lại thế nào, cuối cùng Chu Lộ Bác chỉ lãnh đạm nói một câu "Say này nhớ chú ý chút" rồi thôi.
Chu Lê không hề hay biết gì, về phòng tắm rửa thay quần áo xong lại xách ghế ra ban công ngồi tự hỏi nhân sinh, suy xét khả năng cậu và Quý Thiếu Yến ở cạnh nhau.
Sở thích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-giu-mang-ben-nguoi-husky/1175547/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.