Lương Cảnh Tu chờ mãi đợi mãi không thấy được hồi âm, dứt khoát gọi điện qua: "Cậu không chịu giải thích thì tôi có quyền nghĩ là cậu đồng ý đấy."
Quý Thiếu Yến vừa đọc xong tin nhắn, nghe vậy chỉ nói một từ: "Ừm".
Hắn vốn không định nói ra, nhưng hiện tại lỗ hổng quá nhiều, cơ bản không thể giấu được.
Hắn vừa tỉnh lại lần đầu đã nổi điên, lần sau tỉnh lại liền tặng hoa cho Chu Lê trong game, ngay sau đó lại vì Chu Lê mà tự phế chân mình, nếu Cảnh Tu và Tiểu Nhan không biết "Lê" và Chu Lê là một người thì còn ổn, nhưng hiện giờ đã biết rồi, chỉ cần nghiền ngẫm thêm một chút là có thể lần được dấu vết. Đặc biệt là ngày hôm đó lúc hắn tỉnh lại Cảnh Tu còn nghe hắn hỏi qua chuyện hotsearch, chỉ cần liên tưởng một chút thời gian husky bị thương và thời gian hắn tỉnh lại thì hẳn sẽ đoán được, cậu ta không phải kẻ ngốc.
Ý cười trong mắt Lương Cảnh Tu lập tức tán đi: "Là Tiểu Dương bày trò?"
Quý Thiếu Yến nói: "Còn ai vào đây nữa?"
Lương Cảnh Tu nhớ lại khoảng thời gian Tiểu Dương mỗi ngày đều chạy qua chạy lại trước mặt bọn y tìm chó, tức thì chửi thề một tiếng.
May là có cậu Lê kia, nếu không để người của Tiểu Dương bắt được A Yến thì hậu quả thật sự không dám tưởng tượng. Cuối cùng y cũng rõ tại sao A Yến lại động lòng, là vì từng cùng nhau sớm chiều lại từng cùng trải qua sống chết.
Y hỏi: "Nó dùng cách gì làm được như vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-giu-mang-ben-nguoi-husky/1175535/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.