Ra tới đường cái phía trước tiểu khu, xa xa đã thấy Lâm gia dựa vào xe hút thuốc, lão tam đứng bên cạnh không dám thở mạnh như một pho tượng sáp, cũng không biết đã tưởng tượng ra thứ gì rồi.
Cậu đi nhanh về phía trước.
Lâm gia như cảm giác được mà quay sang, nhìn thấy gương mặt cậu, nhướng mày nói: "Ai đánh cậu?"
Chu Lê nói: "Cha tôi."
Lâm gia: "Cậu làm gì sai để bị đánh tới mức này?"
Chu Lê thở dài: "Một lời khó nói hết."
Cậu đi tới muốn hỏi xem vị lão đại này tìm mình có chuyện gì, lại thấy gã mở cửa phía ghế phụ ra bảo cậu lên xe. Cậu đứng yên không động đậy: "Đi đâu?"
Lâm gia nói: "Cùng tôi đi câu cá."
Hóa ra lời cậu nói vừa nãy gã căn bản không để ý.
Khóe miệng Chu Lê giật nhẹ, từ chối: "Nóng như vậy..."
Lâm gia cắt ngang nói: "Có ô che nắng cho cậu, câu xong mời cậu ăn cá nướng, nhân tiện nhờ cậu giúp tôi một chút chuyện, tôi sẽ trừ bớt 3000 tiền nợ cho cậu.
Cá nướng và món nợ kia không đáng quan tâm, nhưng "giúp một chút chuyện" khiến Chu Lê động lòng, lập tức sửa miệng: "Vậy tôi muốn uống thêm hai chai Coca lạnh nữa."
Lâm gia lần nữa cười thành tiếng, cảm thấy đứa nhỏ này càng ngày càng vừa mắt, thoải mái nói: "Được, đến nơi rồi cho cậu tùy ý uống."
Ô tô nghênh ngang rời đi, biến mất ở ngã rẽ.
Mặt lão tam không còn một giọt máu.
Loại thế lực đen tối này muốn giết người trước nay đều sẽ mang người ta tới một nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-giu-mang-ben-nguoi-husky/1175519/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.