Tin tức.
"Tụi mình toang rồi!" Châu Gia Mậu than vãn.
Tiếng nhạc vang lên khe khẽ: "... Tựa như trời xanh mây trắng trong vắt vạn dặm bỗng có bão tố ập đến. Không biết trốn nơi nào, và chẳng kịp trở tay..." Hoàn toàn phù hợp với tình cảnh hiện tại. (Bài hát "Đáp án" (答案) của Luân Tang)
"Cậu còn nhớ người nào chụp không?" Châu Gia Mậu theo lý tưởng còn nước còn tát. "Tụi mình mua ảnh, không cho nó bại lộ giữa bàn dân thiên hạ."
Lý Tùng Nhất hỏi: "Thế chả phải lạy ông tôi ở bụi này hả?"
Châu Gia Mậu vỗ trán: "Vậy giờ sao?"
Lý Tùng Nhất thấy chuyện này chẳng có gì to tát: "Tụi mình không hút chích, sao phải sợ?"
"Ôi giào, cậu còn non lắm." Châu Gia Mậu thở dài. "Ba người thành hổ*. Miệng đời đáng sợ, trăm lời núi lở, thịt nát xương tan... Ngành giải trí ăn thịt người đó. Dù cậu muốn nổi tiếng bằng scandal cũng không được chạm vào ma túy!"
[1] Ba người thành hổ (三人成虎): nghĩa đen là ba người thành con hổ; nghĩa bóng là "Ba người nói có cọp, thiên hạ cũng tin có cọp thật". Đây là một thành ngữ điển tích của người Trung Quốc chỉ về hiện tượng một việc, dù cho sai lầm hay tin thất thiệt nhưng nếu nhiều người cùng tin là vậy thì dễ khiến người ta đem bụng tin mà cho là phải. Ý của câu thành ngữ này là chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực. (Điển cổ cuối chương)
Nghĩ đoạn, Lý Tùng Nhất nói: "Vậy nhờ Khang Kiều xử lý là ổn mà?"
Châu Gia Mậu bứt tóc: "Ổng nhất định vặn đầu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-gianh-anh-de-voi-thai-tu/943959/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.