Buổi tụ họp.
Trần Đại Xuyên và Đổng An rời đi, để lại Khang Kiều và Lý Tùng Nhất ở sô pha.
Lý Tùng Nhất nói: "Tên của anh độc đáo* thật."
[1] Khang Kiều (康桥): còn nghĩa là Cambridge. Ngoài ra, có thể tên Khang Kiều nằm trong tên bài thơ "Tạm biệt Khang Kiều" (再别康桥) của tác giả Từ Chí Ma vô cùng nổi tiếng.
Hiển nhiên hắn đã quen với việc mọi người lấy tên mình ra làm trò đùa. Khang Kiều cười thản nhiên: "Sau này cậu đi theo tôi. Tên cậu là gì? Cậu biết chủ tịch hả?"
"Lý Tùng Nhất." Cậu nói, chợt nhớ ra điều gì đó. "May là anh làm người đại diện chứ không phải tài xế."
"Hả?" Khang Kiều thắc mắc.
Lý Tùng Nhất trả lời câu hỏi trước đó: "Tôi không biết sếp của anh. Tôi đi ngang qua công ty thì bị sếp của anh nhìn thấy. Ảnh nhất quyết kéo tôi vào đây, kêu tôi đóng nam chính."
"Vậy à?" Khang Kiều gãi đầu, nếu chủ tịch Trần ưng ý Lý Tùng Nhất thì mắc gì cho người ta đóng phim thần tượng não tàn? Thôi kệ. Dù thế nào chăng nữa, Trần Đại Xuyên đã đích thân giao cho hắn. Hắn không thể "xem rồi làm", mọi thứ vẫn nên giải thích rõ ràng.
Khang Kiều nói: "Kết bạn WeChat đi. Lát nữa tôi gửi kịch bản cho cậu."
Lý Tùng Nhất trao đổi thông tin liên lạc với Khang Kiều, đột nhiên bật cười: "Trung Quốc nhiều người, chắc có tài xế họ Khang. Mỗi ngày bị gọi là Khang Sư Phụ* có cảm giác thế nào nhỉ?"
Cười thoả thuê rồi thì cậu vẫy tay chào Khang Kiều, không thèm nghe hắn phát biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-gianh-anh-de-voi-thai-tu/943952/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.