*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
01.
Lý Tùng Nhất.
Năm Nam Tuyên thứ hai mươi lăm, Bát Vương gia dấy binh tạo phản ở Tây Trực Môn, sau cùng bị Thái tử Tuyên Từ trấn áp.
Phủ Bát vương, gác gỗ đơn lẻ khuất sau bóng mặt trời.
Ánh nắng chói chang, nhưng trong gác lại âm u lạnh lẽo. Chỉ có vài tia sáng lưa thưa len lỏi qua khe cửa sổ chiếu vào bàn sách. Lý Tùng đang mài mực, xương ngón tay mảnh khảnh lẫn yếu ớt mà có thể mài ra mực nhẵn mịn. Chợt, y nghe thấy tiếng binh đao vang lên ngoài sân. Lẫn trong đó là tiếng bước chân vội vã và tiếng khóc thút thít của nha hoàn.
Lý Tùng thở dài. Thua, cuối cùng vẫn thua. Y đã khuyên Bát Vương gia phải kiên nhẫn, hiện giờ chưa phải là thời cơ chín muồi. Nhưng vị hoàng đế già đang hấp hối, Bát Vương gia không tài nào chờ nổi.
Lý Tùng đặt thỏi mực xuống, chẳng còn tâm tư viết chữ. Y ngồi trên ghế, khuôn mặt càng xa nắng chiều.
Vỏn vẹn nửa chén trà*, cửa gác bị đá văng ra. Hai đội thị vệ lũ lượt xông vào, người cầm đầu một tay nắm đao, tay còn lại nâng ly rượu. Hắn là nhất phẩm đới đao thị vệ, cũng là đầy tớ trung thành số một dưới trướng Thái tử —— Cao Chương.
[1] Một chén trà: khoảng mười lăm phút (mùa hè),mười phút (mùa đông).
Cao Chương đến gần Lý Tùng. Hắn đặt ly rượu xuống bàn sách, thoáng nhìn nghiên mực thượng phẩm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-gianh-anh-de-voi-thai-tu/943949/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.