***
Gần đây Chân Nguyên Bạch trở nên rất bận rộn, cũng không có thời gian quan tâm đến Thời Bất Phàm, đối phương bảo cậu đang giả vờ cậu còn rất đúng tình hợp lý mà nói: "Tôi đang chuẩn bị quà sinh nhật cho cậu đấy."
Hôn không cho hôn, ôm cũng không cho ôm, đúng là càng ngày càng không coi ai ra gì mà.
Dù sao thì học tập vẫn là một việc mệt mỏi, Thời Bất Phàm lại mang ván trượt đến trường học, xuống tầng cũng lười mà lên ván trượt xuống, lần nào cũng trượt một cách rất đẹp trai, hại trái tim các nữ sinh cứ thình thịch nhảy loạn, hận không thể lập tức xông lên tỏ tình.
Tuy người thì đầy chuyện xấu nhưng hắn có khuôn mặt đẹp trai, hơn nữa dạo này còn đang thịnh hành giáo bá hoàn lương, người chê cười hắn có, người yên lặng chú ý muốn chứng kiến kỳ tích cũng có.
"Anh trai nhỏ của cậu không để ý đến cậu à?" Diệp Liêm ngồi trên sân thể dục, tay chống đằng sau thở dốc, cậu ta vừa đi ra từ sân bóng, Khâu Tinh và Minh Mạch vẫn còn đang đuổi theo bóng, Thời Bất Phàm trượt ván qua lại trước mặt cậu ta vẻ mặt nhàm chán, "Dạo này cậu ấy rất bận, bảo là phải chuẩn bị quà sinh nhật cho tôi."
"Lại còn khoe nữa chứ." Diệp Liêm trừng mắt với hắn một cái, lấy bình nước khoáng mở ra uống, Thời Bất Phàm nhếch khóe miệng, đứng trước mặt cậu ta tiếp tục lướt vòng quanh: "Thật nhàm chán, trước lúc mất trí nhớ tôi cũng nhàm chán thế này à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-cung-giao-thao-mat-tri-nho-gia-vo-yeu-duong/2866424/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.