***
Tuy Chân Nguyên Bạch muốn trả thù, nhưng cậu cũng không quá kiêu ngạo. Cậu nói rất chân thành, thật sự cảm thấy được Thời Bất Phàm thích là chuyện khá tốt, hơn nữa tính tình cáu kỉnh của cậu cũng đến nhanh đi cũng nhanh, vừa vào lớp thì lại là một bé con ngoan ngoãn, vẫn tận chức tận trách làm thầy giáo nhỏ của hắn như cũ, mà một xu cũng không lấy.
Trong trường đã bắt đầu bước vào giai đoạn nước rút của cuối kỳ, mỗi ngày đều có rất nhiều bài tập. Bên người Chân Nguyên Bạch lại thường xuyên có không ít người vây quanh, đều là đến để hỏi bài cậu, Thời Bất Phàm nhìn thấy, vừa cảm thấy đám người này thật phiền phức vừa cảm thấy bạn nhỏ lợi hại quá đi.
Nhưng đến lúc nhìn vào bài thi của mình lại bỗng cảm thấy khoảng cách của mình và bạn học nhỏ đúng là xa quá xa.
Đối với nhiều người mà nói, tuần thi cứ như một ác mộng, cho dù biết là bắt buộc phải trải qua nhưng vẫn muốn kêu rên một trận rồi cắn răng chịu đựng. Nhưng đối với Chân Nguyên Bạch, những buổi học bình thường như bữa cơm hàng ngày, không ăn thì đói, còn kỳ thi thì như bữa tiệc cao lương mỹ vị, tràn ngập sự hạnh phúc.
Cậu hào hào hứng hứng đợi đề thi cứ như đang đợi một cái chân giò lớn, hai mắt tỏa sáng.
Chưa đã thèm mà buông bút xuống, Chân Nguyên Bạch sẽ nghiêm túc mà kiểm tra lại câu trả lời một lần, trông không hề sốt ruột tí nào. Từ trước đến nay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-cung-giao-thao-mat-tri-nho-gia-vo-yeu-duong/2866396/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.