***
Mười năm sau.
Trong sân bay nườm nượp người qua lại, một thanh niên mặc áo gió màu be thi thoảng lại nhìn đồng hồ, tóc cậu hơi xoăn, khuôn mặt trắng nõn thanh tú mang theo vài phần dịu dàng.
"Cậu là..." Bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng của một người đàn ông trung niên bước xuống từ chiếc xe ở phía trước, người đàn ông đó nhìn cậu thanh niên nói: "Là Chân..."
"Xin chào thầy Lương." Chân Nguyên Bạch hơi mỉm cười, gật đầu với ông.
Trí nhớ của cậu vẫn luôn rất tốt, nhìn một cái là đã nhận ra đây là thầy Lương Tu Đước dạy toán hồi cấp 3, Lương Tu Đước nhìn cậu, khen ngợi nói: "Mấy năm nay thầy vẫn luôn nghe thấy tin tức về em, em... vừa về nước à?"
Ông nhìn hành lý của Chân Nguyên Bạch.
Cậu thiếu niên hay thẹn thùng nhút nhát năm đó đã trở thành thanh niên ôn nhuận như ngọc, khi cười thì hơi cong cong đôi mắt, vừa phúc hậu vừa vô hại, còn mang theo sự bình thản và tự tin, cậu nói: "Em đang được nghỉ phép nên quay về nước."
"Ôi." Lương Tu Đức thấy vẫn còn nhiều thời gian, hỏi: "Em với Thời Bất Phàm thế nào rồi?"
Năm đó buổi tối sau khi kết thúc kỳ thi đại học, một số diễn đàn đã lan truyền rộng rãi, sáng hôm sau, Chân Nguyên Bạch và Thời Bất Phàm còn ngồi lên tận hotsearch, ảnh chụp hai người hôn nhau ở dưới biểu ngữ thi đại học được lan truyền khắp nơi, không chỉ các giáo viên và bạn học thường xuyên gặp gỡ các cậu hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-cung-giao-thao-mat-tri-nho-gia-vo-yeu-duong/2866358/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.