Edit: Mimi - Beta: Chi
****
Bé con thức dậy rất sớm. Bình thường Hàm Sênh chưa tỉnh giấc, Lục Lục đã mở to mắt rồi. Thế nhưng, ngoài thói quen giờ giấc hơi đặc biệt ra thì nó rất ngoan, có thức dậy cũng không quậy phá, chỉ tròn mắt nhìn lên đỉnh giường. Đến khi phát hiện bên cạnh có thêm một cái chân, nó mới ngỡ ngàng.
Quay đầu nhìn Hàm Sênh, rồi lại nghi hoặc nhìn về phía cái chân kia, sau đó nó nhận ra ngón chân trên cái chân kia đang giật giật, tựa như đang dụ nó vươn tay ra tóm.
Trạm Trinh cũng tỉnh giấc, phát hiện động tác của Lục Lục, bèn cố ý dùng chân ghẹo nó. Bé con nhanh chóng trèo lên đùi hắn, rồi mon men bẻ ngón chân hắn.
Bị bất ngờ, Trạm Trinh đột ngột rút chân. Lục Lục không kịp đề phòng, ngã sấp xuống giường, khuôn mặt bé nhỏ ụp thẳng xuống gối.
Trong nháy mắt, nó ngoác miệng ra định khóc, nhưng vừa quay đầu lại phát hiện Hàm Sênh vẫn đang ngủ, nên nó đành ngậm miệng vào.
"Lục Lục." Trạm Trinh ngồi dậy, liên tiếng gọi nó. Cuối cùng bé con cũng ý thức được chủ nhân của cái chân kia là ai, "a" một tiếng, sau đó bò về phía hắn.
Trạm Trinh tiện tay kéo bé con vào lòng, vén màn giường lên cho nó nhìn: "Trời đã sáng rồi."
Lục Lục là một bé con hiểu chuyện, dù đôi khi cũng hơi quá đáng, nhưng tổng thể vẫn biết rõ đúng sai.
Trạm Trinh cười, hỏi nó: "Có muốn ra ngoài chơi không?"
Hàm Sênh vẫn chưa thức dậy. Lục Lục nhìn phụ thân, cố gắng làm động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809447/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.