Edit: Mimi - Beta: Chi
****
Hàm Sênh không phải kẻ ngốc. Dù đã cố gắng bình tĩnh song hắn vẫn hiểu, hối lộ toàn bộ đại phu trong thành là điều không thể. Nhưng hôm qua, suy nghĩ của hắn và Trạm Trinh rất giống nhau, nên mới cố tình ép bản thân phải xem nhẹ những sự thật gần như đã rành rành trước mắt.
Đến hôm nay, Trạm Trinh bắt đầu nghĩ theo một chiều hướng khác. Thích Tư Nhạc cũng đưa ra lời khẳng định đầy tính thuyết phục. Thế nên trong phút chốc, Hàm Sênh không giữ được bình tĩnh nữa.
Hắn vốn cảm thấy kỳ lạ trước những phản ứng của cơ thể trong khoảng thời gian gần đây. Hắn nghĩ có lẽ sức khỏe của mình lại có vấn đề gì đó. Nhưng vì vẫn luôn chuẩn bị tinh thần sẽ không sống được lâu, nên hắn chẳng quá băn khoăn.
Nhưng giờ nghĩ lại, hắn mới phát hiện tất cả phản ứng kỳ lạ của mình đều tương tự với dấu hiệu có thai được đề cập trong sách vở.
Lượng thông tin lớn ập đến quá đột ngột, Hàm Sênh không khỏi phát run. Dù đã được Trạm Trinh dỗ dành nhưng vành mắt hắn vẫn hơi hoe đỏ, vừa xấu hổ, vừa kích động, lại vừa sợ hãi.
"Sênh Nhi ngoan." Trạm Trinh ngồi xổm xuống lau nước mắt cho Hàm Sênh, nghiêm túc nói: "Sênh Nhi là bảo bối, là thần tiên. Ông trời cũng cảm thấy Sênh Nhi hạ phàm thật không dễ dàng nên cố ý thưởng đứa nhỏ tới giải vây."
Hàm Sênh cúi đầu, nhưng vẫn không đè nén được cảm xúc cuồn cuộn trong lòng.
Hắn rất rối, nước mắt như từng hạt ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809429/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.