Edit: Mimi - Beta: Chi
****
Liêu Công công vội vàng chạy tới: "Thích thần y, Thích thần y!"
"Làm sao?"
"Ôi, ngài đừng hỏi thêm gì nữa, Thái tử phi bất tỉnh rồi, ngài mau tới xem sao." Dứt lời, hắn vội tóm lấy Thích Tư Nhạc, kéo đối phương chạy thẳng về điện Vĩnh Hòa.
Trong điện, Trạm Trinh đang run rẩy ôm Hàm Sênh bằng cả hai tay. Thích Tư Nhạc chưa vào tới cửa đã lớn tiếng nói: "Hắn vốn yếu ớt mỏng manh, cả ngày phải chịu giày vò như thế... Tìm một chỗ đặt hắn nằm xuống trước đã, đi chuẩn bị chút thức ăn, nhớ là nhẹ nhàng thôi."
Trạm Nhân nhanh chân đi sai người chuẩn bị. Tấn đế vội nói: "Tới... tới điện phụ đi."
Tuy đang ngồi, nhưng hai chân Tấn đế vẫn run lên, tinh thần đang trong trạng thái cực kỳ kích động, phải được Hoàng hậu đỡ mới có thể đứng lên bám gót Trạm Trinh.
Vào điện phụ, Trạm Trinh cẩn thận đặt Hàm Sênh xuống giường. Dù đã bất tỉnh nhưng lông mày hắn vẫn luôn nhíu chặt, vầng trán rộng lấm tấm mồ hôi. Trạm Trinh nhìn mà không khỏi đau lòng.
Thích Tư Nhạc tới xem thử, nói: "Quả nhiên là bị đói. Dằn vặt từ giữa trưa đến tận nửa đêm, với thể trạng của hắn, lúc bình thường cũng đã không chịu được, huống chi bây giờ còn có thêm đứa nhỏ."
Trạm Trinh không phản ứng kịp. Hằng ngày, hắn là người gần gũi với Hàm Sênh nhất nên hiểu rất rõ mọi chuyện. Đến tận giây phút này, hắn vẫn nghĩ Thích Tư Nhạc thật lợi hại, thế mà có thể mua chuộc tất cả thầy thuốc trong thành.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809427/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.