Edit: Mimi - Beta: Chi
*****
Giờ phút này, "hồng nhan họa thủy" đang ngoan ngoãn ngồi trên lầu. Vì phía trước có cửa sổ lọt gió, nên hắn không cởi áo khoác, mũ cũng vẫn đội y nguyên.
Trạm Trinh vừa rời đi, Hàm Sênh liền thả lỏng hơn nhiều. Trạm Nhân ghé vào tai hắn cười cười nói nói, hắn cũng đáp lại đôi câu. Sau khi ăn hết hạt dưa do Trạm Trinh bóc, hắn bèn tự bóc cho mình. Trạm Nhân thấy vậy, chủ động bóc hạt dưa bỏ vào trong đĩa, lấy lòng nói: "Tẩu tẩu cứ ăn đi, ta sẽ giúp ngươi."
Hàm Sênh sao có thể để nàng hầu hạ như vậy, chỉ đành quay sang trò chuyện với nàng: "Hôm nay Thanh Dung không đi cùng các ngươi à?"
"Nàng đi cùng Hoàng tổ mẫu." Trạm Nhân cảm thấy hơi kỳ quái, hỏi: "Tẩu tẩu muốn gặp nàng à? Để ta sai người đi gọi nhé."
"Không cần đâu, chẳng qua ta nghe mọi người nói ba người các ngươi gắn bó như hình với bóng, giờ không thấy nàng nên ta hơi ngạc nhiên một chút thôi."
"Ta với A Cẩn mới như hình với bóng, bình thường nàng có đi theo chúng ta đâu." Dứt lời, Trạm Nhân bỗng ghé sát lại, nhỏ giọng nói: "Thanh Dung thích ca ca, tẩu tẩu đừng quá thân thiết với nàng, cẩn thận nàng thừa dịp chen chân vào."
Trạm Cẩn: "Khụ!"
Trạm Nhân ngồi thẳng lại, nhìn Hàm Sênh bằng đôi mắt đầy trông mong, vẻ mặt đúng kiểu ngươi xem ta có tốt với ngươi không. Hàm Sênh bật cười, nói: "Điện hạ là nhân tài xuất chúng, có người ái mộ cũng rất bình thường."
Vẻ bình tĩnh của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-ngay-bi-ep-lien-hon-voi-thai-tu-dich-quoc/1809354/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.