Vào một buổi chiều,
Sau khi một đợt khách rời đi, quán trà sữa lại trở nên vắng lặng. Ánh hoàng hôn xuyên qua khe cửa phủ lên một màu vàng óng, ông chủ ở đây đặc biệt treo thêm trên tay nắm cửa gỗ một chùm chuông nhỏ trông rất dễ thương.
Nhân viên của tiệm nhân lúc rảnh trốn phía sau quầy thu ngân xem phim tình cảm, đang xem dở chợt nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, có khách vào.
Nhân viên vội vàng tắt điện thoại, lấy thực đơn nước uống đưa tới chỗ cậu: “Anh dùng gì ạ?”
“Một ly trà sữa nhài lớn.”
Vị khách mặc một chiếc áo sơ mi trắng với quần jean, tuổi tầm chừng mười tám mười chín, trông như mới vừa tốt nghiệp cấp ba nhưng điềm tĩnh hơn nhiều so với mấy đám nhóc nhoi nhoi ngoài kia.
Khóe mắt nhướng lên nhưng mí mắt hơi rủ xuống, hình như bị cận nhưng không nặng lắm, nhưng do thói quen vẫn híp híp mắt lại, ánh mắt nhìn có vẻ dịu dàng, ôn nhu.
Những đồ vật trong này mang một vẻ đẹp khiến cho con người ta hứng thú. Có lẽ là do nhân viên nhìn chằm chằm cậu ấy khá lâu, cậu nhận ra được ngẩng đầu lên chớp mắt khẽ mỉm cười.
Làn da của cậu trắng mịn như tuyết, khóe mắt cong lên hệt như một móc câu nhỏ, giống hệt mấy yêu ma trong tiểu thuyết kinh dị, hay như loại nửa đêm xuất hiện làm người ta say mê, thần trí điên đảo.
Nhân viên đỏ mặt xoay người đi pha trà sữa, bên ngoài vẻ mặt nghiêm túc làm việc, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-yen-binh/2641727/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.