Nhạc Khuynh nói: “Sống một mình nên học một chút.”
Bọn họ chất đầy ba túi ni lông lớn, nhỏ nào dầu, muối, mắm, giấm, rồi cả trứng, thịt, rau củ quả rồi hùng hục trở về nhà. Nhạc Khuynh đeo tạp dề bước vào bếp, một giờ sau anh bê ra một nồi canh cải muối chua cay, hai bát cơm trắng và một nồi canh rong biển trứng ốp la.
Hạ Minh Thâm đang ăn cá, vừa nhai vừa luyên thuyên về trải nghiệm của mình sau khi chết. Nhưng nói được nửa chừng Hạ Minh Thâm cảm thấy câu chuyện cũng chẳng có gì nổi bật — Khi cậu vẫn còn là một hồn ma, cậu đã tìm mọi cách để có thể thoát khỏi nỗi cô đơn luôn đeo bám mình.
Nhạc Khuynh chăm chú lắng nghe, không hề hé răng lấy một lời. Hạ Minh Thâm nói khô cả miệng, nói xong, trong phòng lại quay trở về một khoảng lặng.
“Cậu hiểu chưa?” Hạ Minh Thâm nói: “Chuyện là như vậy đấy.”
Nhạc Khuynh nói: Hiểu rồi.”
“Thật à?”
“Thật.”
Anh không có vấn đề nhưng Hạ Minh Thâm chính là có vấn đề đấy. Cậu hỏi: “Vậy cậu thì sao… Tại sao cậu lại mua căn hộ này trong khi bản thân lại đi tỉnh khác học vậy?”
Thuê một căn hộ lại không sử dụng mấy năm sau lại mua luôn, nhìn từ bất kỳ góc độ nào thì nó vẫn không đáng, hơn nữa Nhạc Khuynh lúc đó cũng chỉ là một cậu học sinh nghèo bỏ nhà ra đi, và nguồn tài chính của anh ấy cũng không đủ để duy trì chi phí với một số tiền lớn.
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-yen-binh/2641720/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.