Kỳ thực lúc Nhạc Khuynh bỏ nhà đi vào năm lớp mười và chuyển đến sống ở khu phố Vân Thành này mà không nói một lời nào, Nhạc Thịnh cũng đã đến tìm anh một lần.
Đầu hè thời tiết thật oi bức, tiếng ve kêu râm ran, ồn ào.
Sau khi huấn luyện quân sự kết thúc, trường cấp ba cho bọn họ nửa buổi chiều tự do sinh hoạt.
Hầu như tất cả học sinh đều vui vẻ nhảy cẩng lên hoan hô mà bỏ chạy hết, Phán Hoa thì chạy đến bệnh viện thú cưng để chăm sóc con Shiba tên là “Tiểu Bát.”, khuôn viên rộng lớn bỗng chốc trở nên trống rống. Hạ Minh Thâm và Nhạc Khuynh không có gì để làm nên họ quay trở lại lớp tự học, đợi đến tối tới đại học C để ăn cơm.
Món sườn xào chua ngọt ở căn tin, miếng sườn béo mềm được rưới nước sốt chua ngọt, mua một được hai, kèm theo một phần bò viên và một dĩa cải thảo, giá cả rất phải chăng.
Bọn họ quen biết nhau còn chưa tới nửa tháng, tình cờ trở thành bạn cùng phòng, sau khi khai giảng lại tình cờ được sắp xếp ngồi chung bàn nhưng vẫn không thể nói với nhau mấy câu. Hạ Minh Thâm rất vui khi được kết bạn với Nhạc Khuynh nhưng trái ngược Nhạc Khuynh lại không có lất một chút cảm xúc, ngày nào cũng đeo tai nghe như thể nhắc nhở những người xung quang rằng – Tôi đang bận, không nghe thấy bạn, đừng có nói chuyện với tôi.
Hạ Minh Thâm không biết hắn đang lo lắng về điều gì, cũng không trêu chọc…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-yen-binh/2641714/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.