*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau kỳ thi giữa kỳ, tiết trời nhanh chóng trở lạnh. Tạ Mạnh tỉnh dậy lúc sáu giờ, lấy sữa cho bà nội, sau đó đánh bộ quyền sanda trong lúc đun nước nóng. Khi chuẩn bị thu thế thì bỗng nhiên một bàn tay từ đâu đánh tới, Tạ Mạnh lui lại mấy bước, vung tay đánh trả, một hai phút đã vượt quá mười chiêu.
“Xem chân đây!” Trương Tú Quyên nhún người, công phu dưới chân vừa nhanh vừa chuẩn. Tạ Mạnh khuỵu một gối xuống, tránh qua vị trí yếu hại mới chật vật ổn định được.
“Hảo bà[1].” Tạ Mạnh bất đắc dĩ nói, “Đã nói bao nhiêu lần là đừng dùng chân, bà cũng có tuổi rồi.”
[1] Hảo bà: Từ địa phương Tô Châu, cách gọi bà nội (ghi chú của tác giả).
Trương Tú Quyên toàn thân võ phục, rõ ràng vừa mới đánh quyền xong, gương mặt như trẻ ra, tinh thần hưng phấn hẳn.
“Sao nào?” Trương Tú Quyên liếc xéo cháu trai một cái, cười bảo, “Khinh bà già này đi đứng không nhanh nhẹn à?”
Tạ Mạnh đỡ trán: “…Bà biết con không có ý này mà.”
Trương Tú Quyên hừ lạnh: “Thầy của con đều do ta dạy dỗ hết đó.”
“Vâng vâng vâng.” Tạ Mạnh trở vào bếp lấy sữa, cách một khoảng xa còn không quên nói to với bà mình, “Bà chẳng những là hảo bà của con, còn là sư tổ của con nữa, được chưa.”
Trương Tú Quyên bị trêu đến bật cười, khẽ mắng Tạ Mạnh một tiếng “hứ” nhỏ xíu.
Sau kỳ thi giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-qua/209838/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.