Đông chí ở Tô Châu tuyết luôn rơi rất lớn, gần tới kỳ thi không khí khẩn trương, Trương Giang Giang vẫn rất chờ mong đến tối có thể uống rượu đông[1].
[1] Loại rượu đặc sản Tô Châu, vào ngày đông chí ở đây có phong tục uống rượu này. Rượu ủ từ hoa quế, có màu vàng, vị ngọt, nồng độ cồn thấp.
Tạ Mạnh cũng chuẩn bị hai bình rượu nhỏ, cậu rót ba chén đặt trước di ảnh bố mẹ và Trương Tú Quyên, mùi hương nhang cùng mùi rượu hoa quế hoà quyện, hương thơm ngào ngạt đậm nồng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Quý Khâm Dương tới đón Tạ Mạnh đến trường, trên ghi đông xe của nam sinh cắm một cành hoa quế, Tạ Mạnh nhìn thấy thì bật cười.
Quý Khâm Dương nhếch mày: “Xe xịn đó.”
Tạ Mạnh lắc đầu: “Đúng là nghệ sĩ có khác.”
Cậu sải bước tới ngồi lên yên sau, đem cành hoa quế cầm trong tay, Quý Khâm Dương bấm chuông băng qua ngõ nhỏ cũ kĩ.
Đông chí qua đi, hừng đông, bảy giờ sáng vẫn cảm giác được có chút nắng sớm, ngồi bên xe cháo của bà bán cháo ven đường, từ bát tô bốc lên những hơi nóng hôi hổi.
“Thật là muốn tuyết rơi.” Quý Khâm Dương ôm bát cháo trong lòng bàn tay, Tạ Mạnh nhìn thấy cởi găng tay ra đưa cho hắn.
Quý Khâm Dương cười nói: “Chúng ta một người một cái.”
Tạ Mạnh bất đắc dĩ: “Vốn là của cậu, tớ lại không lái xe, còn nhất định bắt tớ mang.”
Quý Khâm Dương: “Vậy cậu ngồi sau nhớ ôm chặt tớ, như vậy mới ấm.”
Tạ Mạnh nhìn hắn một cái, không nói gì, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-qua/1216528/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.