Không bao lâu sau khi phân ban là thi hết kỳ, lớp 3 cùng lớp 6 vừa vặn tầng trên tầng dưới, Quý Khâm Dương gần như ngày nào cũng có thể về sớm, lại đặc biệt lên tầng hai chờ Tạ Mạnh.
Trác Tiểu Viễn thấy nhiều cũng quen, một lần thật sự nhịn không nổi nữa buông một câu: “Các cậu cứ như đôi vợ chồng già ấy, ngày nào cũng vậy không chán sao?”
Thi hết kỳ trong ba ngày, ngày đầu tiên sáng thi Ngữ Văn, chiều thi Toán, Quý Khâm Dương nộp bài thi rất sớm, đeo tai nghe đứng dựa trên bức tường cạnh cửa lớp 3.
Lúc Trác Tiểu Viễn nhìn thấy hắn liền tỏ ra cực kì ghét bỏ.
“Không chờ cậu đâu.” Quý Khâm Dương mắc tai nghe trên cổ, hắn nhìn thấy Tạ Mạnh đi ra, nam sinh mặc áo len trắng, gương mặt anh tuấn, đôi ngươi đen láy sáng ngời.
“Thi thế nào?” Tạ Mạnh cười, thuận tay nhéo gáy Quý Khâm Dương.
Quý Khâm Dương nhướn mày: “Câu này chẳng phải học giỏi không nên hỏi học dốt sao?”
Tạ Mạnh nhìn hắn: “Nói cứ như cậu học kém lắm ấy.”
“Thì đúng thế mà.” Quý Khâm Dương biếng nhác nhoài lên lưng Tạ Mạnh, “Tớ học Toán nát thế nào, cậu cũng không phải không biết.”
Quý Khâm Dương lái xe đạp, Tạ Mạnh ngồi phía sau uống sữa nóng, lúc đèn đỏ dừng lại, Quý Khâm Dương ngoảnh đầu nhìn cậu.
“Cho tớ uống với.”
Tạ Mạnh đưa ống hút tới bên miệng hắn.
Quý Khâm Dương tự mình uống một ngụm: “Sao không ngọt tí nào vậy?”
“Nguyên vị mà.” Tạ Mạnh cười, cậu đột nhiên vươn đầu hôn môi Quý Khâm Dương, “Cho cậu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-qua/1216523/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.