Vào phòng, ông Thẩm đặt món quà trên tay xuống, ngẩng đầu lên nhìn bức ảnh đen trắng trong phòng khách, ông nhận ra, người này chính là người mà mình đã cầu xin cứu con gái mình.
"Chuyện này.." Ông Thẩm sửng sốt, ông không ngờ lại như vậy, lúc đó lính cứu hỏa đã cứu được con gái ông, ông và vợ vội vàng đưa con gái đến bệnh viện.
Ở chỗ bác sĩ, họ nghe nói có người đã chết, nhưng họ không để ý người đó là ai, họ không ngờ rằng..
Ông Thẩm từ từ đến gần, quỳ xuống và khấu đầu.
Thẩm Thư Điềm không biết chuyện gì đã xảy ra với những người lớn, cô bé quay đầu nhìn xung quanh, và nhìn thấy một người anh trai ở cánh cửa khép hờ, anh ấy đang ngồi ở bàn làm việc, cùng cô đối diện.
Mẹ buông tay cô ra, đi đến chỗ ba quỳ xuống, Thẩm Thư Điềm đi về phía anh trai, tay nhỏ đút trong túi áo hoa sờ sờ, cô lấy trong tay ra một túi kẹo đi vào trong phòng, cô chìa tay ra, hào phóng nói: "Anh ăn kẹo đi".
Lăng Yên Dữ nhìn cô chăm chú, nhìn những viên kẹo mà cô duỗi ra, chỉ với một cái vung tay, tất cả những viên kẹo trong tay Thẩm Thư Điềm đều rơi xuống đất, cậu mở miệng nói: "Ra ngoài."
"Thư Điềm" Ba Thẩm gọi cô, Thẩm Thư Điềm "ai" một tiếng, bọn họ đi tới, cô bé chớp chớp đôi mắt to, chỉ xuống đất: "Kẹo".
Ba Thẩm quỳ xuống và nhặt từng viên kẹo, đặt chúng lên chiếc bàn nhỏ của Lăng Bân kéo Thẩm Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-doi-doi/3006973/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.