Sau khi lãnh chứng xong, Cố Cảnh có bớt chút thời gian, cùng Lục Hòa trở về Lục gia một chuyến.
Vẫn là trong phòng khách quen thuộc, hiếm có khi giữa giờ làm việc mà cả nhà Lục gia đều có mặt đông đủ đến vậy.
Cố Cảnh và Lục Hòa ngồi cạnh nhau, đối diện là vợ chồng Lục gia, cùng Lục Tiến cũng vừa tranh thủ công việc mà chạy về.
Khác với sự bình thản thong dong của Lục Tiến và mẹ Lục, cha Lục lại có vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Sau khi biết được người cùng Lục Hòa đi lãnh chứng là Cố Cảnh, cả đêm đó ông đã trằn trọc không sao ngủ nổi.
Ông thật sự không hiểu nổi, một người nổi danh nghiêm túc như Cố Cảnh, sao lại có thể cùng con trai nhỏ của mình dính dáng đến mức đi lãnh chứng?
Từ nhỏ, Lục Hòa đã được bọn họ nuông chiều thành ra tính tình có phần kiêu ngạo. Ban đầu vợ chồng ông còn nghĩ, nhân cơ hội lần này để Lục Hòa đi thực tập, vừa rèn luyện vừa mài bớt đi tính khí khó chiều kia, chứ con cái thì nuông chiều đến mấy rồi cũng phải lớn. Sau này họ già đi, ai còn có thể cưng chiều Lục Hòa như bây giờ được nữa? Lục Tiến rồi cũng sẽ có gia đình riêng, muốn quan tâm đến em trai thì lòng có dư mà lực không đủ.
Vì thế bọn họ đã sắp đặt chu toàn: con trai nhỏ thích nghệ thuật thì cứ cho nó theo đuổi, nhưng song song với đó cũng phải học chút thủ đoạn thương nghiệp. Như vậy về sau ít nhất trong tay còn có ít cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683382/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.