Cách đó không xa, pháo hoa vẫn đang nổ tung từng chùm, rực rỡ nhuộm sáng cả bầu trời đêm đen kịt.
Từng tiếng pháo hoa vang vọng liên hồi, tựa như che lấp hết thảy thanh âm của thế giới, để lại duy nhất là chấn động cùng ánh sáng lóa mắt kia.
Cố Cảnh vẫn duy trì tư thế quỳ một gối trên nền đất lạnh. Hàn khí giữa đêm sâu len vào da thịt, nhưng hắn cư nhiên lại không hề cảm thấy được gì. Bởi so với cái lạnh bên ngoài, lúc này trong lòng hắn mới là lạnh lẽo nhất.
Hắn ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào gương mặt thiếu niên trước mặt, gần như không bỏ sót bất kỳ biến hóa nào. Nhưng thứ hắn thấy được, ngoài vẻ kinh ngạc..... chỉ còn lại mờ mịt.
Chỉ trong nháy mắt, khuôn mặt bấy lâu nay luôn giữ bình tĩnh, trầm ổn của Cố Cảnh, rốt cuộc cũng xuất hiện một vết nứt khó lòng che giấu được.
Hắn hít một hơi thật sâu, rồi đứng dậy, đầu gối hắn đã sớm tê cứng vì quỳ quá lâu.
"Thẳng nam?" Giọng hắn có phần run rẩy, lại xen chút không cam lòng, lặp lại lời Lục Hòa vừa nói.
Đầu óc hắn trống rỗng, mà Lục Hòa cũng chẳng khá hơn là bao. Cả hai cùng ngơ ngác, cùng hoang mang, như thể chẳng ai kịp chuẩn bị gì cho tình huống này.
Lục Hòa nhìn người đàn ông trước mặt, thấy rõ sự khác lạ trong biểu tình của hắn. Cuối cùng vẫn phải cắn răng mở miệng: "Mọi người bảo anh thường xuyên đi xem mắt, là một thẳng nam đến mức..... cực đoan....."
Lời vừa dứt, Cố Cảnh liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683372/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.