Thoái thác mãi nhưng cuối cùng Lục Hòa vẫn nhận lấy mặt dây chuyền phỉ thúy kia.
Buổi tối, sau bữa cơm, Lục Hòa tính về phòng nghỉ, nhưng sếp lại không nói phòng ngủ dành cho khách nào là để cho cậu. Bất đắc dĩ, cậu chỉ có thể chủ động mở miệng hỏi.
Cố Cảnh nhướn mày: "Anh đã ngủ ở phòng cho khách tại nhà em hai ngày rồi, hôm nay đến nhà anh mà em vẫn muốn chia phòng sao?"
Lục Hòa sững người, trong chốc lát có chút mờ mịt, "Nếu không thì sao.....?"
Theo lý, sếp đến nhà cậu làm khách thì ngủ ở phòng dành cho khách là lẽ thường. Còn cậu tới nhà sếp chơi, ngủ ở phòng khách cũng là điều hợp tình hợp lý. Nhưng vì sao trong lời nói của sếp lại mang theo mấy phần u oán khó hiểu thế này?
Cố Cảnh vươn tay xoa đầu hắn, giọng trầm thấp mà câu từ như chui thẳng vào trong tim, "Tối nay ngủ cùng anh đi."
Lục Hòa chớp mắt, trên mặt vẫn không lộ ra phản ứng gì, nhưng trong lòng đã rối loạn cả lên.
Tại sao lại muốn ngủ cùng nhau chứ? Cậu không hiểu.
Dù cậu đúng là thầm mến sếp, cũng từng mơ tưởng đến chuyện được cùng người nằm chung giường, nhưng sao sếp lại đột nhiên nói thẳng ra như vậy..... quá bất thường rồi!
"Vì sao?" Lục Hòa hỏi, giọng hơi run.
Cố Cảnh không trả lời mà hỏi ngược lại: "Không có lý do vì sao cả. Em..... không muốn sao?"
Yết hầu Lục Hòa khẽ động, không tự chủ mà nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Muốn.
Cậu muốn.
Cậu rất muốn.
Cuối cùng, trong sự thấp thỏm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683370/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.