Mấy ngày sau, vào buổi chiều đầu tiên Hồng Đạt bước vào kỳ nghỉ đông—
Lục Hòa ngồi yên lặng trên ghế phụ, thỉnh thoảng lại lén liếc sang bên ghế lái.
Trên ghế lái, Cố Cảnh mặt mày trầm tĩnh như nước. Đến lần thứ ba hắn bắt gặp được ánh mắt kia của thiếu gia nhỏ, anh rốt cuộc cũng chỉ biết thở dài: "Em muốn nói gì à?"
Môi Lục Hòa mấp máy mấy lần, cuối cùng vẫn nói ra thắc mắc trong lòng: "Cố tổng, anh đến nhà em..... là để bàn chuyện kinh doanh sao?"
Mắt Cố Cảnh nhìn thẳng về phía trước, khẽ cười, hỏi lại: "Sao em lại hỏi vậy?"
Lục Hòa: "..." Bởi vì anh ăn mặc..... quá mức nghiêm túc ấy!
Một thân âu phục chỉnh tề, cổ áo phẳng phiu, cà vạt được thắt lại vô cùng hoàn hảo, trên tay áo còn cài thêm đôi khuy măng sét mà hôm trước chính cậu đã tặng cho hắn.
Bình thường Cố Cảnh vốn đã nghiêm trang, hôm nay lại càng thêm chuẩn mực. Ngay cả khi đi tiệc xã giao cũng hiếm khi thấy hắn ăn mặc kỹ lưỡng như thế này. Không nghi ngờ mới là lạ, đi đến nhà cậu mà ăn mặc kiểu này, chắc tám phần là đi bàn chuyện làm ăn.
Gần Tết, đèn đường cũng khoác lên mình một chiếc áo mới, treo đầy đèn lồng đỏ rực. Hai bên đường, các tòa nhà cũng trang hoàng theo chủ đề Tết Nguyên đán.
Cảnh vật bên ngoài cửa sổ thay đổi, chiếc Bentley Continental màu bạc cuối cùng cũng dừng lại trước một khu biệt thự mang phong cách Trung Hoa.
Cố Cảnh một tay xách mấy chai rượu quý, tay kia mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683368/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.