Có lẽ do thuốc uống trước khi ngủ đã bắt đầu phát huy tác dụng nên giấc ngủ lần này của Lục Hòa không còn khó chịu như trước.
Lúc tỉnh lại lần nữa thì đã là đêm khuya. Lục Hòa chậm rãi thò đầu ra khỏi ổ chăn, ánh mắt rơi vào người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha bên cạnh, nhất thời có chút ngây ngốc.
"Cố tổng?" Vừa mở miệng, cậu mới phát hiện ra giọng mình khàn đến mức như muốn bốc khói, nhưng vẫn cố hỏi cho rõ Cố tổng đến phòng mình làm gì.
Nghe thấy tiếng cậu, người đàn ông đang cúi đầu xem máy tính bảng trên sofa cuối cùng cũng ngẩng lên.
"Tỉnh rồi?"
Cố Cảnh buông thứ trong tay xuống, đi đến bên giường. Dưới ánh mắt còn mơ màng của thiếu niên, hắn vươn tay đặt lên trán đối phương, xác nhận nhiệt độ đã trở lại bình thường mới thu tay lại.
"Có đói không?" Người đàn ông bình tĩnh hỏi.
Lục Hòa cảm thấy đầu mình chắc bị cháy hỏng rồi, đại não như bị giảm xóc thật lâu, mãi đến khi hình ảnh nam nhân dịu dàng giúp cậu đắp lại chăn ban nãy hiện lên trong đầu mới miễn cưỡng hoàn hồn.
Lục Hòa cuối cùng cũng nhớ ra.
Cậu bị sốt, mà trong lúc đó, chính Cố Cảnh là người đã chăm sóc cậu.
Khi cậu còn đang mơ màng, Cố Cảnh đã đi ra ngoài.
Không lâu sau, người kia quay lại, trên tay còn mang theo một bát cháo.
"Cháo kê mà dì Phỉ đã nấu cho cậu."
Lục Hòa ngơ ngác nhận lấy. Cả buổi tối chưa ăn gì lại thêm phát sốt, dạ dày của cậu sớm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thang-nam-cap-tren-nuoi-duong-tieu-thieu-gia-sau-do-tu-minh-be-cong/4683335/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.